– Quan gia, ta dẫn các ngươi đi… Thật ra thì ta cũng muốn các ngươi tìm được hung thủ, không biết tên trời đánh nào làm hại Mi Mi thê thảm như vậy…
– Mi Mi đã nhập thổ, khai quan như vậy e không tiện…
Quách phụ chợt kéo lão bà mình lại.
Đang lúc mọi người cho là y muốn phản đối, suy nghĩ xem nên tìm cái gì giải thích, là hù dọa cứng rắn hay là dụ dỗ mềm mỏng.
Ai ngờ Quách phụ cười vài tiếng, lại nói:
– Ban ngày ban mặt, không phải là để cho người khác lời ra tiếng vào sao, chờ đến tối hãy đi.
Tần Lâm chỉ biết kêu trời.
Đêm tối dễ giết người, ban ngày dễ phóng hỏa.
Trên núi vắng phía sau Hồng gia thôn, ban ngày có rất ít khách qua đường, ban đêm lại càng tịch mịch thê lương. Cỏ hoang cao tới ngang hông, thỉnh thoảng trong đó có con gì chạy qua nhanh như chớp. Trong bóng tối chỉ có đôi mắt cú vọ trên cây phát ra ánh sáng âm u, thỉnh thoảng vỗ cánh một cái.
Bọn Tần Lâm đốt đuốc, men theo sơn đạo đi lên nơi này. Bởi vì Quách Mi Mi chưa gả mà thất thân, bại hoại cương thường, không vào được tổ phần, cho nên phu thê Quách gia đành phải chôn nàng ở nơi hoang sơn dã lãnh.
Tuy là đêm hè, buổi tối trong núi lại rất lạnh. Gió núi thổi qua ào ào, Thanh Đại chỉ cảm thấy trong bóng tối tựa hồ có cái gì nhìn mình chằm chằm, tim đập thình thịch không ngừng.
Một cánh tay hữu lực kéo nàng lại, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Tần Lâm, thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng nhịp tim của hắn, Thanh Đại chợt cảm thấy không lạnh như vậy, không sợ như vậy nữa.
Bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh lại ngẩng đầu ưỡn ngực không thèm để ý, vốn là Lục mập lòng tràn đầy mong đợi một mỹ nữ có thể mềm nhũn ngã vào ngực y, thế nhưng toàn thân y đang nổi da gà, mà bốn mỹ nữ ý chí bừng bừng sôi sục.
Tưởng chúng ta sợ sao? Giáp Ất Bính Đinh khẽ nhếch môi, lúc ở Nam Kinh, Từ đại tiểu thư dẫn dắt đại đội nhân mã đóng trại cắm trại ở dã ngoại qua đêm, các nàng đã sớm quen thuộc như thường.
Rốt cục Quách mẫu dẫn bọn họ tới nghĩa địa Mi Mi, làm những chuyện này Giáp Ất Bính Đinh cũng không sợ chút nào, sau khi cắm đuốc xuống đất bèn cầm cuốc lên đào.
Lục Viễn Chí cũng muốn biểu hiện một chút, cầm cuốc lên đào một hồi, tốc độ chậm hơn bốn nữ binh không ít, đầy cổ đầy mặt toàn là mồ hôi, ở bên cạnh thở hổn hển liên hồi. Nhìn sang bốn nàng vẫn đang hưng phấn bừng bừng, tên mập chỉ có thể ỷ vào mặt mình thịt nhiều, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Rốt cục cuốc nữ binh Giáp chạm được nắp quan tài, phát ra một tiếng kịch liền biết đã đào được quan tài.
Rốt cục Quách mẫu không đành lòng nhìn nữ nhi đã chết, lặng lẽ đi sang mọt bên.
Giáp Ất Bính Đinh đào đất lên, vòng dây qua quan tài, bốn người đồng loạt dùng sức kéo nó lên, sau đó nhất nhất cạy đinh đóng nắp quan ra, cùng hô một tiếng đồng thời cạy nắp quan ra.
Tần Lâm giơ đuốc tiến lên, vén vải liệm sang bên, chỉ thấy dung nhan như hoa như ngọc ngày xưa đã trở nên đen sạm xấu xí. Khí trời rất nóng, thi thể đã bắt đầu thối rữa, toát ra từng trận mùi hôi thối, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng đáng sợ, hoàn toàn không có cách nào khiến cho hắn liên tưởng tới Quách Mi Mi đã từng gặp mặt một lần ngày trước, mắt hoa đào ở bên cạnh thế tử Chu Do Phiền.
Thi thể bởi vì thối rữa mà bành trướng, vóc người yểu điệu thon thả khi còn sống cũng trở nên sưng phù. Tần Lâm không thể không bội phục Quách mẫu thấy trước, là thân nhân vẫn không nên nhìn dáng vẻ này, như vậy có thể lưu lại ấn tượng xinh đẹp khi còn sống, chứ không phải là cảnh tượng đáng sợ như hiện tại.
Tần Lâm nhìn qua mặt ngoài thi thể, không có phát hiện vết thương rõ ràng, bèn tiếp tục vén vải liệm ra.
Thi thể bành trướng đã khiến cho y phục liệm phồng lên, Tần Lâm phát hiện giữa hai chân thi thể tựa hồ có thứ gì, bèn dùng dao rạch quần thi thể ra.
Thanh Đại đã sớm trốn ra xa không dám nhìn, Lục mập cùng bốn nữ binh thần kinh vững vàng vẫn còn nhịn được ghê tởm thủy chung đứng ở bên cạnh, nhưng lúc này rốt cục bọn họ không nhịn được, đồng thời run giọng kêu lên:
– Má ơi… Quỷ, quỷ mẫu âm thai!
Thì ra sau khi xé quần ra, giữa hai chân thi thể lại là một thai nhi đã chết ước chừng bốn tháng.
Quách Mi Mi sớm đã chết đi, tại sao còn sinh hạ thai nhi bên trong quan tài? Dân gian có truyền thuyết nữ tử mang thai sau khi chết, biến thành quỷ mẫu dưỡng dục âm thai, vào nửa đêm có thể dọa người bị sợ đến một thân mồ hôi lạnh tỉnh lại, tất cả mọi người không nghĩ tới hôm nay lại chính mắt thấy quỷ mẫu âm thai thật!
Chẳng lẽ Quách Mi Mi mang thai chết yểu oán khí sâu nặng, đã trở thành lệ quỷ, lấy khí hung lệ nuôi âm thai?
Trong truyền thuyết quỷ mẫu âm thai vô cùng hung lệ ác độc, mỗi đêm âm hồn từ thi thể bay ra, mổ tim người, moi gan người làm thức ăn cho âm thai, người sống thấy được nhất định dâng mạng.
Lục Viễn Chí sinh ra đã có thần kinh vững vàng như thép, bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh vốn không biết sợ, nhưng lúc này tưởng tượng quỷ mẫu âm thai trong truyền thuyết dân gian tà ác đáng sợ, cũng không nhịn được hàm răng va vào nhau lách cách, thân thể run lẩy bẩy.
Bầu trời đêm đen như mực, bốn phía chỉ có ánh sáng cây đuốc lúc sáng lúc tối, ánh lửa chập chờn chiếu bóng người bóng cây lúc mờ lúc tỏ, vặn vẹo múa may, giống như ác ma đang giương nanh múa vuốt, tìm cắn người khác.
Một trận gió đêm thổi tới, tựa như âm phong đánh tới, mọi người lập tức rùng mình một cái, kinh hoảng nhìn lấm lét bốn bề, giống như quỷ mẫu âm hồn tà ác đẫm máu đang ẩn núp trong bóng tối, sắp cỡi gió đánh tới, câu hồn nhiếp phách.
– Tần, Tần ca… Vì sao đệ cảm giác trên người lạnh lẽo như vậy…
Thanh âm Lục Viễn Chí run run, sắc mặt trắng nhợt.
Bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh ôm nhau thật chặt:
– Thật… thật là lạnh quá…
Chợt trong bụi rậm đen như mực sau lưng truyền tới một thanh âm răng rắc vang lên, giữa ban đêm tịch mịch đáng sợ này trở nên vô cùng nổi bật, quỷ dị vô cùng.
Giáp Ất Bính Đinh nhất thời kêu lên một tiếng má ơi, bỏ chạy tán loạn.
– Các ngươi làm gì vậy?
Thanh Đại tỏ ra ngơ ngác từ phía sau bụi rậm đi ra, thì ra là nàng không dám nhìn tử thi, lúc khai quan vẫn nấp ở ngoài xa, phát giác bên này có động tĩnh khác thường mới đi tới xem thử. Trong lúc vô tình đạp gãy cành khô, phát ra tiếng vang lại trở thành cọng rơm cuối cùng chất lên lưng lạc đà, khiến cho mọi người bị dọa bỏ chạy tán loạn.
– Phù…
Hai nữ binh Ất, Bính từ trong bụi cỏ chui ra, trên đầu dính đầy lá khô, cỏ khô.
Tên mập Lục Viễn Chí tay trái đang ôm một gốc đại thụ, tay phải đang nắm vật gì đó, vật kia còn đang không ngừng giãy giụa.
Trên cây truyền tới tiếng kêu nữ binh Giáp vừa xấu hổ vừa tức giận:
– Mau buông tay ra, tên mập chết bầm, tự mình không leo cây, giữ ta làm gì?
Thì ra lúc nãy tên mập cũng bỏ chạy, thấy nữ binh Giáp phốc một cái leo lên cây, y thử vài cái không leo lên được, dưới tình thế cấp bách bắt được một chân của nữ binh Giáp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 120 |
Ngày cập nhật | 08/09/2025 03:33 (GMT+7) |