Nếu như Tần Lâm đeo kính, nhất định sẽ rơi xuống đất vỡ vụn, cái gì là bi kịch, từ trên mây xanh rơi xuống vực sâu vạn trượng, đây chính là bi kịch đầy nước mắt.
– Này này, ta không phải là tới thu phí chợ, khụ khụ… lầm rồi, ta không phải là thu… tiền… cữ… thường… lệ…
Tần Lâm kéo dài thanh âm hô.
Trạng thái hỗn loạn hơi có chuyển biến tốt, có người bắt đầu cẩn thận quan sát vị Cẩm Y Hiệu Úy mới không mấy quen thuộc này.
– Ôi chao, đây không phải là Tần tiểu ca sao?
Đậu hủ Tây Thi hiện đầy nếp nhăn trên mặt cười giống như hoa cúc, gọi mọi người nói:
– Hắn là đệ tử y quán Lý thần y, hai lần làm cho tên bại hoại Hoàng Liên Tổ kia nếm mùi đau khổ, là người tốt!
Đại thẩm bán chè vóc người có thể sánh ngang thùng nước chợt hiểu ra:
– A, ta nhớ ra rồi, chính là hắn nói Hoàng Liên Tổ bị bệnh hoa liễu.
Cô nương bán bánh nướng mặt đầy tàn nhang cũng ném tới ánh mắt nóng bừng bừng:
– Thật là lợi hại, ngày đó ở trên đê… chậc chậc… đẹp trai anh tuấn quá… Không biết hắn đã định hôn sự chưa…
Dứt lời dùng gắp gắp mấy cái bánh mè nóng hổi, tràn đầy nhu tình mật ý đi tới.
Tần Lâm ngửa mặt lên trời thở dài: Quả nhiên nam nhân khổ, nam nhân mệt mỏi, nam nhân cũng cần an ủi! Ta đua trước!
Sau đó lấy tốc độ nhanh vượt qua cực hạn của con người ôm đầu trốn chui như chuột, sau lưng lưu lại một chuỗi tàn ảnh.
Cô nương bán bánh bị dọa cho giật mình, đánh rơi bánh xuống đất. Từ đó về sau, giữa những người buôn bán nhỏ ở chợ Nam lưu truyền một đoạn truyền thuyết kỳ quái: Bi kịch ba cái bánh, chuyện về cô nương bán bánh mặt tàn nhang không thể nói chuyện với Cẩm Y Hiệu Úy.
… Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv99.com/cam-y-ve-dai-minh-quyen-1/
Trạch viện Thạch Vi nằm ở phía sau nha môn Bá Hộ Sở, phía trước viện có một diễn võ trường nho nhỏ, hai bên là sương phòng, chính giữa là công sở, phía sau là viện chỉ mình Thạch Vi cư trú.
So với vệ sở binh địa phương kỷ luật lỏng lẻo, quân bị rách nát, Cẩm Y Vệ trực thuộc trung ương triều đình tốt hơn nhiều, bất quá thời gian điểm danh cũng bị kéo từ giữa giờ Mẹo (6h sáng) cho tới cuối giờ Thìn (9h).
Người tới đông đủ, ngoại trừ Tổng Kỳ Hoàng Liên Tổ không tới, Tổng Kỳ Trần Tứ Hải cùng mười tên Tiểu Kỳ, một trăm tên chính quân đều tới, tụm ba tụm năm tán chuyện sôi nổi, thấy Tần Lâm tới, ai nấy đều hết sức nhiệt tình chào hỏi cùng hắn.
Thời này trọng văn khinh võ, mặc dù Cẩm Y Vệ không giống như quan võ tầm thường, nhưng địa vị xã hội của những Hiệu Úy phổ thông này cũng chỉ cao hơn bách tính bình dân một chút, vẫn còn kém nho sĩ một bậc.
Tần Lâm cự tuyệt lời mời Hình Danh Sư Gia, lại tự nguyện Đầu Sung Cẩm Y Vệ, làm gia tăng thể diện cho các Hiệu Úy không ít. Bọn họ cho rằng từ nay về sau có thể khoác lác với người khác rằng:
– Ngươi xem thường Cẩm Y Hiệu Úy ư? Tần Hiệu Úy thà rằng làm một Hiệu Úy, cũng không làm Hình Danh Sư Gia cho Tri Châu Đại lão gia kìa!
Như vậy chẳng phải là hết sức oai phong?
Hôm nay gặp mặt, các Hiệu Úy càng cao hứng, trên người Tần Lâm không có chút mùi chua nào của các nho sĩ, trò chuyện vui vẻ với mọi người. Nói đến chuyện uống rượu đánh bạc cũng rõ ràng mạch lạc, nhất thời được chúng Hiệu Úy coi là người trong đồng đạo.
– Thạch Đại nhân tới!
Không biết là người nào kêu một tiếng, bọn Cẩm Y Vệ đẩy, cười, không nhanh không chậm theo vị trí đứng ngay ngắn. Mặc dù chậm một chút, dù sao cuối cùng cũng xếp hàng chỉnh tề. Đây đã có thể coi là tinh binh, đổi lại là đám tàn binh già yếu của vệ sở, hơn nửa canh giờ cũng chưa thể đứng cho ngay ngắn.
Thạch Vi thong thả bước từ nội đường đi ra, ánh mắt quét qua đám huynh đệ dưới quyền, rốt cục dừng lại trên mặt Tần Lâm:
– A, khá lắm Tần huynh đệ! Trời sinh ngươi chính là để mặc Phi Ngư phục này, các vị huynh đệ nhìn xem, không phải là khí thế phi phàm hơn áo vải xanh lúc trước hay sao?
– Đa tạ Thạch Đại nhân nâng đỡ!
Tần Lâm ôm quyền nói.
Biên chế Cẩm Y Vệ Kỳ Châu Bá Hộ Sở có hai Tổng Kỳ, mười Tiểu Kỳ, mỗi tên Tổng Kỳ quản năm Tiểu Kỳ, mỗi Tiểu Kỳ quản mười tên chính quân.
Hoàng Liên Tổ dựa vào gấu quần tỷ tỷ căn cơ quá cạn, bản thân lại kém cỏi bất tài, cho nên chỉ cấp cho y mấy tên quân dư, Thạch Vi lãnh năm Tiểu Kỳ, năm Tiểu Kỳ khác là Trần Tứ Hải thống lãnh.
Tự nhiên Thạch Vi muốn giữ năng thủ phá án như Tần Lâm dưới quyền mình, sau khi thương nghị với Trần Tứ Hải một chút, Thạch Vi liền tuyên bố cho Tần Lâm vào Tiểu Kỳ của một người tên là Hàn Phi Liêm.
Hôm nay cũng không có chuyện gì khác, Thạch Vi khích lệ Tần Lâm mấy câu, sau đó liền tuyên bố giải tán.
Thượng ty trực thuộc của Tần Lâm Hàn Phi Liêm là một hán tử cao gầy, Tần Lâm nghe Hiệu Úy khác nói đôi chân y vô cùng nhanh nhẹn, mặc dù không theo kịp Thần Hành Thái Bảo Đái Tông trong Thủy Hử, nhưng chênh lệch cũng không xa.
Thái độ Hàn Phi Liêm cực kỳ nhiệt tình, kéo tay Tần Lâm:
– Mặc dù Tần huynh đệ được Thạch Đại nhân phân vào trong Tiểu Kỳ ta, nhưng thật ra là Thạch Đại nhân muốn chúng ta nâng đỡ lẫn nhau, chẳng lẽ ta đây không rõ đạo lý này, tự cao tự đại xưng là thượng ty trực thuộc? Bất quá Tần huynh đệ đã vào Tiểu Kỳ ta, tiền lễ theo lệ là không thể thiếu, ha ha, tới nhà ta lấy đi… Ta đây là người thẳng thắn, có sao nói vậy, Tần huynh đệ không nên lấy làm phiền lòng!
Mặc dù người ta nhiệt tình, nhưng dù sao cũng là cấp trên, cũng phải giữ bổn phận, Tần Lâm ra vẻ sợ hãi:
– Hàn Đại nhân nói gì vậy, thuộc hạ đã ở dưới quyền ngài, vậy phải giữ đúng danh phận thượng quan thuộc hạ.
Quả nhiên nụ cười Hàn Phi Liêm càng thêm rạng rỡ, miệng lại nói y và các Hiệu Úy từ trước tới nay đều gọi nhau là huynh đệ, nhất định bắt Tần Lâm đổi cách xưng hô, không cho phép xưng là Đại nhân ty chức.
Tần Lâm cười thầm, quả nhiên ai ai cũng coi trọng thể diện, mình nể mặt người khác, người ta mới nể mặt mình.
Hàn Phi Liêm nói mời cơm tẩy trần cho Tần Lâm, mười tên chính quân bản Tiểu Kỳ đều đi theo tới nhà y.
Cũng là trạch viện, không lớn hơn so với viện của Thạch Vi. Nhưng chỉ có Bá Hộ Sở của Thạch Vi là có công sở, Tiểu Kỳ Tổng Kỳ không có tràng sở đặc biệt làm việc, nếu có chuyện gì chỉ triệu tập thủ hạ đến nhà mà nói.
Trong sân Hàn Phi Liêm đã có chừng hai mươi tên quân dư đang chờ, không giống thủ hạ Hoàng Liên Tổ dám vượt quyền mặc Phi Ngư phục, những người này đều mặc quân phục màu đỏ bình thường theo như quy định, uyên ương chiến bào triều Đại Minh thường thấy nhất.
Thấy Hàn Phi Liêm trở lại, tên cầm đầu đám quân dư bèn mang ra một bao vải nhỏ căng phồng, đồng thời lấy danh sách ra đọc, tháng này tổng cộng nhận được bao nhiêu tiền cữ thường lệ, một tửu lâu là mấy lượng bạc, một đổ trường là mấy xâu tiền.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 70 |
Ngày cập nhật | 03/09/2025 03:33 (GMT+7) |