Trong lòng Tần Lâm đã thầm giơ ngón giữa mấy trăm lần: Các ngươi là người ngoài không biết cái khổ của ta, ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Ngược lại mấy tên côn đồ cắc ké không quen biết Tần Lâm lại có vẻ nhao nhao muốn thử, nhưng lúc nhìn thấy bốn nàng thân khoác cương giáp sáng loáng cùng trường kiếm đeo bên hông liền vội vàng tránh lui: Bất kể bản lĩnh chân thật có mấy phần, chỉ riêng một thân trang bị có thể sánh ngang với thân binh Chỉ Huy Sứ Ty này, ắt chủ nhân không phải là dễ trêu.
Đi dạo một lúc trên đường, Tần Lâm đưa các nàng vào một hiệu may, không ngờ lúc này các gia đình đều thỉnh thợ may tới nhà may y phục, trong cửa hàng bày toàn là y phục cũ, Tần Lâm xem thử thấy không hợp ý đi liền bỏ đi.
Đi tới một cửa hàng may mặc kiêm bán gấm lụa lớn nhất Kỳ Châu, thấy trên quầy trưng bày rất nhiều tơ lụa vải vóc, lại thấy có không ít người làm, thợ may đang bận rộn, lúc này Tần Lâm mới hài lòng gật đầu một cái.
Cho dù là các nữ binh từng bị nam nhân bà Từ đại tiểu thư dạy dỗ qua, cũng không mất đi thiên tính yêu thích cái đẹp của thiếu nữ. Các nàng vừa vào cửa hàng y phục này lập tức hoan hô nhảy cẫng, chạy đến trước quầy săm soi quan sát tới lui các loại tơ lụa, ríu rít tranh nhau nói:
– Ôi, loại gấm Tứ Xuyên màu mận chín này chúng ta chưa từng thấy qua ở Nam Kinh, nếu như mua về may một chiếc chiến bào, mặc vào vừa oai phong vừa thoải mái!
– Các tỷ muội tới đây xem, loại vóc hoa văn xanh đen này may một chiếc áo dài cho tiểu Đinh chúng ta mặc, không phải là một công tử xuất trần anh tuấn hay sao? Chắc chắn sẽ khiến cho rất nhiều tiểu thư si tâm…
– Tiểu thư mau nhìn xem, khúc lụa màu xanh két này may thành áo trăm bướm trăm hoa, người mặc vào chắc chắn sẽ bị nhận lầm là tiên tử lạc xuống phàm trần.
Tần Lâm lộ vẻ tươi cười đi lên trước, “không có hảo ý” nói:
– Mấy vị tỷ tỷ, thích y phục nơi này hay không?
Giáp Ất Bính Đinh đồng thanh nói:
– Hừ… Đừng tưởng rằng mấy món y phục là có thể mua chuộc chúng ta! Muốn nhận chúng ta làm nha đầu thông phòng sao? Nằm mơ đi!
Tần Lâm suýt chút nữa hộc máu, các nàng xem ta là người thế nào vậy, mua y phục cũng không phải là vì mua chuộc các nàng, ta còn chính sự phải dùng tới.
Không ngờ chỉ một lúc sau, tiểu Đinh lại yếu ớt nói:
– Nếu như chịu mua, cùng lắm thì sau này ta không cắn ngươi…
Giáp Ất Bính đồng thời cảm giác đầu óc choáng váng một trận.
… Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv99.com/cam-y-ve-dai-minh-quyen-1/
Phụ tử Liễu Mộc Tượng đứng trong một cửa hàng bút chì trang trí mới tinh, chỉ cảm thấy giống như nằm mơ: Hai thợ mộc cuộc sống bần hàn sắp trở thành chưởng quỹ cùng đầu lĩnh thợ mộc một cửa hàng lớn như vậy, dù là vào nửa tháng trước cũng không dám mơ tưởng tới.
Máy móc chế ra thân bút thật ra rất đơn giản, lấy bào thợ mộc làm trụ cột, một công cụ có thể chế ra thân bút hình trụ, một công cụ nữa có thể khoét rãnh bên trong, là có thể thực hiện gia công trên quy mô lớn.
Mà phí dụng chi cho mực đen và đất sét làm ruột bút cũng hết sức rẻ tiền, bởi vì những thứ này có giá cũng không cao.
Tối hôm qua phụ tử Liễu gia dẫn dắt các học đồ bận rộn ba canh giờ, đã làm ra một ngàn cây bút chì, bây giờ toàn bộ lẳng lặng nằm ở trên quầy, chờ khách nhân tới mua.
Phần đuôi những bút chì này còn được khắc chữ Vệ lên theo yêu cầu của Tần Lâm, phụ tử Liễu gia cũng không hiểu đây là có ý gì. Khắc chữ lên hàng hóa là chuyện rất thường thấy, tỷ như Trương gia lão tửu hay Giang Nam nguyệt thủy phấn, cũng chưa từng thấy vẻn vẹn chỉ có một chữ Vệ như vậy, chẳng lẽ bút chì này chuyên bán cho Cẩm Y Vệ, chuyện này là vô lý.
Hỏi Tần trưởng quan, hắn cười không đáp, phụ tử Liễu gia cũng không hỏi tới nữa.
Nhưng liên quan tới chuyện kinh doanh cửa hàng, hai người bọn họ vô cùng lo lắng.
Bút chì này không thể so sánh với bút lông, bất kể văn thư quan phủ, thơ từ văn nhân, tư thục dạy chữ hay là trong kỳ thi cử, chắc chắn sẽ không cho phép sử dụng bút chì. Như vậy bút chì cũng chỉ có thể dùng được trong những trường hợp như thợ thuyền vẽ phác thảo hình dáng đồ vật, thợ may vẽ hình dáng y phục, chưởng quỹ cửa hàng ghi chú trong sổ thu chi… không có tao nhân mặc khách và quan lại quyền quý ủng hộ, số lượng tiêu thụ của nó có thể có được bao nhiêu?
Liễu Hoa đã tính sơ qua, bán bút chì ở Kỳ Châu cộng thêm đường thủy dọc theo Trường Giang đi lên thượng nguồn đi xuống hạ nguồn, một năm có thể tiêu thụ được chừng mười vạn cây. Mỗi cây kiếm được tám đồng, tổng cộng một năm cũng không vượt qua tám trăm lượng bạc. Ở một cửa hàng bình thường, số thu nhập này đã là rất khá.
Nhưng Tần Lâm lại mua một tòa viện lớn như vậy, sáu cửa hàng mặt tiền dùng làm cửa hàng bút chì, hơn ba mươi gian phòng phía sau dùng làm công xưởng, một hơi bảo bọn họ chiêu mộ hơn hai mươi tên học đồ, làm ra quy mô lớn như vậy.
Liễu Hoa bấm ngón tay tính toán chi tiêu: Hơn hai mươi tên học đồ, tính cả ăn cơm, tiền lương trong đó mỗi người mỗi tháng ít nhất hai lượng bạc, một tháng chính là gần năm mươi lượng, một năm chính là sáu trăm lượng, đây là còn chưa tính hai cha con mình trong đó. Tính hết một năm, Tần Lâm còn dư lại được bao nhiêu?
– Giữa giờ Thìn đốt pháo khai trương, thành hay bại phải xem lần này.
Liễu Mộc Tượng lẩm bẩm, có hơi không tự tin đối với tương lai, ngược lại không phải là sợ kiếm không được tiền, mà là lo lắng toàn bộ tiền kiếm được chi vào tiền nhân công, ông chủ Tần Lâm không có đồng nào, như vậy thật sự là có lỗi với hắn.
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ, Liễu Hoa mở cửa ra chỉ thấy Tần Lâm đang tươi cười đứng ở ngoài cửa, còn có bốn vị thiếu nữ xinh đẹp tựa như hoa đi theo phía sau.
Bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh hôm nay không có mặc cương giáp ngư lân, đeo trường kiếm, ai nấy mặc trang phục không giống nhau, người người xinh đẹp hào phóng, thiếu chút nữa làm cho Liễu Hoa hoảng loạn hoa mắt.
Tần Lâm lấy một cuộn giấy mở ra cho phụ tử Liễu gia xem qua một chút, giảng giải thế nọ thế kia một phen, hai người lập tức mừng rỡ: Sau này buôn bán bút chì chắc chắn sẽ vô cùng sốt dẻo.
Trong tiếng pháo nổ đì đùng, cửa hàng bút chì bắt đầu khai trương. Bị thanh âm pháo nổ hấp dẫn, không ít người trong Kỳ Châu thành rỗi rảnh kéo tới xem cửa hàng mới khai trương.
Sau khi khói pháo dần dần tan đi, những người tinh mắt lập tức kêu lên, chỉ thấy trước cửa cửa hàng bút chì có bốn mỹ nữ vô cùng xinh đẹp, tươi mơn mởn. Một người có vẻ đạp thanh tú trang nhã, mặc cung trang hoa lệ giống như một Quận chúa phủ đệ nào đó. Một người mặc trường quần màu vàng đeo ngọc bội leng keng giống như khuê tú đại gia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 115 |
Ngày cập nhật | 07/09/2025 03:33 (GMT+7) |