– Cha chả! Ngô Tam ngươi giết người hại mạng, còn dám phân thây, nên… chịu… tội… gì…
Ngô Tam đầu ghẻ mới vừa rồi còn run như cầy sấy, lần này không run nữa, trợn trừng hai mắt mê hoặc không hiểu hỏi:
– Lục mập kia ngươi nói gì vậy? Giết người, phân thây, ngươi chưa tỉnh ngủ hay sao?
Mập mạp bị hỏi ngược tức lộn ruột, vỗ bàn một cái, kéo dài thanh âm kêu:
– Bằng chứng như núi, há cho chống chế! Công… Tôn… tiên… sinh… Triển… hộ… vệ…
Tên này diễn quá nhập vai, tới nỗi tưởng mình là Bao Long Đồ thật.
Thôi Bộ Đầu trợn mắt một cái, lòng nhủ ngươi còn thiếu chưa gọi Vương Triều Mã Hán Trương Long Triệu Hổ, chỗ này của ta là nha môn Kỳ Châu nho nhỏ, cũng không phải là Khai Phong phủ của Bao Công lão nhân gia.
Thấy thiếu niên mập giở uy phong, đám bộ khoái chỉ trợn trừng đôi mắt nhưng cũng không lý gì tới y, chỉ có một kẻ nghịch ngợm tiến tới gần chắp tay hỏi:
– Xin hỏi ngài là ai vậy?
Lúc này Lục Viễn Chí mới nhớ ra mình chẳng qua là một đệ tử y quán, cũng còn cách Tri Châu Đại lão gia mười vạn tám ngàn dặm, còn chưa đủ tư cách giở uy phong của Bao Đại nhân ra.
Cũng may nhờ thịt béo trên mặt rất nhiều, da mặt cũng dày, Lục Viễn Chí cười khan hai tiếng lui sang bên cạnh, coi mọi người như vô vật, cũng hết sức vô lại.
Tần Lâm tức giận liếc y một cái:
– Không hỏi nữa sao?
– Mời… mời Tần Đại ca!
Tên mập cười nịnh hót, ánh mắt híp lại chỉ còn một khe nhỏ, giống như đang mời người uống rượu.
– Động não một chút có được không?!
Tần Lâm chợt quát:
– Trên đời này có tên nào đần đến mức sau khi giết người phân thây còn lấy thịt ra bán để trêu chọc người khác hay không? Hoặc y là người điên, hoặc y là một kẻ ngu, các ngươi nhìn tên này xem có điên hay không, có ngu hay không?
Lục Viễn Chí cùng chúng bộ khoái nhất tề lắc đầu, Ngô Tam đầu ghẻ cũng không điên lại không nhu ngốc, ngược lại tinh quái chẳng khác nào Tôn Hầu tử. Lần này trò đùa ác ý của y nếu không nhờ Lục Viễn Chí xuất thân hàng thịt đoán được, y đã lừa được tiền mua thịt của Lý Đại Lang, tới đổ trường tiêu dao khoái hoạt.
Ngô Tam mới vừa rồi còn mặt không còn chút máu nghe Tần Lâm nói lời này, lập tức vểnh lỗ mũi lên nói:
– Tần trưởng quan minh giám, Ngô Tam ta đây từ trước tới nay vẫn an phận thủ thường, làm sao dám giết người chứ? Bất quá chỉ nhặt được một cái chân người chết ngoài bãi tha ma, cắt ra một miếng mang đi trêu chọc Lý Đại Lang, cũng không có lòng hại người.
Tần Lâm đạp vào mông y một cước:
– Ngươi cút đi, nếu ngươi an phận thủ thường vậy trên đời này ai ai cũng là người đàng hoàng, dám cắt thịt người chết gạt người, ngươi cũng không phải tốt lành gì. Nếu không tra được hung thủ, lão tử sẽ bắt ngươi chịu tội!
Ngô Tam đầu ghẻ lập tức nhăn mặt như trái khổ qua.
Tần Lâm dẫn bọn bộ khoái áp giải Ngô Tam, rất nhanh đã tìm được miếng thịt người mà y lường gạt không thành cho nên vất đi, sau đó trở về bãi tha ma bên ngoài thành.
Bãi tha ma hoang vu, trên cây vài con quạ đen kêu quàng quạc, mấy con chó hoang bẩn thỉu không chịu nổi lang thang qua lại, trong đôi mắt hiện ra màu đỏ đáng sợ như màu máu, dùng ánh mắt quái dị quan sát mọi người.
– Con bà nó, đây là chó nhà ăn thịt người chết, cũng sắp sửa hóa thành sói rồi!
Thôi Bộ Đầu nhổ toẹt một cái, dẫn bọn bộ khoái đuổi chó hoang đi.
Dưới sự chỉ dẫn của Ngô Tam đầu ghẻ, mọi người phát hiện một khúc đùi chôn một nửa dưới đất:
– Sáng sớm nay ta đi ngang qua đây, nhìn thấy có chó hoang đang gặm cái chân này, thịt còn tươi mới, nhất thời cao hứng cắt một miếng mang đi đùa giỡn người khác, cũng không phải là ta giết.
Tần Lâm lắc đầu một cái, đùa giỡn như vậy thật là quá đáng.
Ngồi xổm xuống cẩn thận kiểm tra khúc chân gãy, phát hiện là chân trái của nam nhân, gãy tận gốc của bắp đùi, bề mặt có dấu răng chó hoang gặm phủ đầy.
– Chẳng lẽ là sau khi chết chôn ở chỗ này, bị chó hoang cắn đứt?
Thôi Bộ Đầu xem thử, suy đoán mập mờ không chắc chắn.
Tần Lâm lắc đầu một cái:
– Không đúng, là bị làm hại lúc còn sống. Nếu như bệnh chết, huyết dịch vẫn ở lại trong mạch máu, sau khi ứ đọng sẽ tạo thành thi ban. Nhưng màu sắc chiếc chân gãy này tái nhợt, từ bề mặt có thể thấy được mạch máu đã khô héo co rút, chứng tỏ là sau khi bị giết chết huyết dịch chảy hết, sau đó mới phân chia thi thể.
Thôi Bộ Đầu cũng hít sâu một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy tiếng kêu quạ đen từ trước tới nay chưa từng khiến cho người ta phải sợ hãi giống như hôm nay. Sau khi giết người còn phân thây, thủ đoạn gây án hung tàn như vậy chưa từng thấy qua ở Kỳ Châu trong mấy chục năm qua.
Người khác đều cảm thấy rét lạnh trong lòng, ngay cả bộ khoái cũng không dám nhìn chân gãy kia, chỉ có Tần Lâm không thèm quan tâm, cầm trong tay tỉ mỉ quan sát phần mặt bắp đùi bị gãy kia.
Lục Viễn Chí cũng ngồi chồm hổm xuống, tò mò nhìn chân gãy.
– Mập, đệ không sợ sao?
Tần Lâm ngẩng đầu lên, cười hì hì.
Mặt mập Lục Viễn Chí run lên:
– Sợ cái gì, nó có thể cắn được thân thịt béo của đệ đây sao?
Tần Lâm cất tiếng cười ha hả, chỉ cho y thấy dấu vết trên bề mặt:
– Không đề cập tới phần thịt đùi đã bị tên khốn Ngô Tam đầu ghẻ cắt đi, đệ nhìn xem mặc dù phần trên đã bị chó hoang gặm một ít thịt, nhưng trên xương vẫn còn dấu vết bị cắt. Lưỡi dao cắt qua xương, còn có hoa văn mũi dao, trên cơ bản có thể kết luận hung thủ dùng một hung khí hình dáng chủy thủ hoàn thành phân thây.
Cho dù là đao pháp thần diệu của Bào Đinh Giải Ngưu trong truyền thuyết cũng không cách nào tránh khỏi lưu lại dấu vết ở cơ bắp và xương cốt bị cắt đứt, kẻ có kinh nghiệm pháp y phong phú căn cứ những dấu vết này đoán được hình dáng độ lớn của hung khí rất nhanh.
Lục Viễn Chí lại quan sát từ một góc độ khác, nhìn một hồi tỏ vẻ hết sức khinh thường nói:
– Đao pháp này so ra còn kém xa phụ thân ta…
Cảm giác được ánh mắt kinh ngạc của đám bộ khoái, tên mập ngượng ngùng gãi gãi đầu, cười xấu hổ:
– Dĩ nhiên phụ thân ta là giết heo, ha ha, giết heo.
Nếu không phải bọn Thôi Bộ Đầu thấy tên mập này thủy chung vẫn đi theo Tần Lâm, đã sớm nện cho y một trận.
Tần Lâm nghe như có điều khác lạ, sờ cằm suy nghĩ một hồi, chợt hỏi:
– Mập, đệ nói thủ pháp người này rất kém cỏi hay sao?
Nước miếng Lục Viễn Chí văng khắp nơi nói:
– Đúng vậy, từ nhỏ đệ xem phụ thân giết heo đã vô cùng quen thuộc, chú trọng lực đạo vừa đủ, không giống như trước mắt, rõ ràng là ỷ vào sức mạnh chém xuống. Bất quá khí lực hung thủ rất lớn, Tần Đại ca xem khối thịt trên đùi dày như vậy, nhưng một đao chém xuống thẳng tắp đứt phăng, không dừng lại chút nào, nếu như suy đoán hung thủ dùng Đại Khảm Đao có lẽ đúng hơn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 115 |
Ngày cập nhật | 07/09/2025 03:33 (GMT+7) |