Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv99.com là trang web dự phòng của website truyensextv2.cc, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.cc tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục mẹ xinh » Phần 36

Chinh phục mẹ xinh - Tác giả Cửu Long Di Quan


Update Phần 43

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 36: Chinh Phục Mẹ Xinh Khó Tính (4. 1) – Công Lược Bắt Đầu

Khi tôi nói ra suy nghĩ của mình, mẹ sững người, hỏi một câu: “Con nói gì?”

Tôi lặp lại một lần nữa: “Con muốn chuyển về phòng trọ gần trường.”

Mẹ nhíu mày, nghi ngờ nhìn tôi: “Sao đột nhiên lại muốn chuyển đi ở?”

“Con suy nghĩ kỹ rồi, ở bên đó rất tốt, gần trường, đi lại có thể tiết kiệm được không ít thời gian. Hơn nữa, tiền thuê nhà mẹ đều đã trả rồi, để trống không thì cũng hơi lãng phí.”

“Chỉ vì như vậy thôi à?” Mẹ vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng.

“Chính là vì như vậy, từ hôm nay trở đi, con sẽ toàn tâm toàn ý vào việc ôn thi đại học, không có nhiều thời gian để lãng phí nữa, tiết kiệm được giây nào hay giây đó.”

Mẹ cúi đầu suy nghĩ một lát, nói: “Nếu con thật sự nghĩ như vậy, thì cũng rất tốt.”

Tôi ngắt lời: “Vâng vâng vâng, cho nên con mới quyết định như vậy.”

“Ừm… Vậy con định khi nào thì chuyển đi?”

“Tối nay tan học, con sẽ không về nữa, trực tiếp qua đó luôn.”

“Nhanh như vậy?” Mẹ rõ ràng sững người.

“Hả? Nhanh sao?”

Mẹ vội nói: “À, được. Vậy con tối nay qua đó đi.”

Ăn sáng xong, thu dọn sách vở chuẩn bị đến trường, vừa ra đến cửa, mẹ gọi tôi một tiếng: “An Đông.”

“Vâng? Còn có chuyện gì nữa ạ?”

Trầm ngâm một chút, mẹ ngập ngừng nói: “Con… mẹ cảm thấy hôm nay con có chút không giống.”

“Chỗ nào không giống ạ?”

“Trông vui vẻ hơn mấy ngày trước nhiều.”

“Có lẽ là con đã tìm được mục tiêu cuộc sống rồi ạ.”

“Mục tiêu gì?”

“Học hành cho giỏi, ngày ngày tiến bộ.” Tôi vung tay mạnh mẽ, thấy mẹ nhìn chằm chằm mình, vẻ mặt có chút nghi hoặc, không khỏi hỏi: “Sao vậy? Không tốt sao?”

“Rất tốt.” Mẹ gật đầu, sau đó dặn dò: “Con ở bên đó ăn uống nếu không tiện thì…” Tôi tưởng mẹ bảo tôi về nhà ăn cơm, vừa định nói lời từ chối đanh thép, nào ngờ mẹ lại nói: “Thì cứ gọi đồ ăn ngoài. Một mình nấu cơm, vừa lãng phí thời gian, lại không đáng.”

Tôi có chút thất vọng, nhưng vẫn gật đầu đáp: “Vâng, con biết rồi. Vậy mẹ ở nhà một mình, cũng phải chú ý an toàn, đừng tùy tiện mở cửa cho người lạ nhé.”

Mẹ lườm tôi một cái, nói: “Được rồi, đừng có lắm lời. Mau đi học đi.”

Ra khỏi cửa, nhìn ánh mặt trời đang lên, chẳng biết tại sao, tâm trạng lại vô cùng nhẹ nhõm và vui vẻ. Nguyên nhân chính như tôi vừa nói với mẹ, tôi đã có mục tiêu sống rõ ràng. Bao nhiêu năm nay, lòng tôi mê mang, hoang mang, dục vọng bị kìm nén trong lòng, không thể nào được giải phóng và thoát ra. Tiềm thức vẫn luôn mách bảo tôi rằng, điều tôi muốn có được, đời này đều không thể nào thực hiện được. Cho nên từ trước đến nay, tôi đều rất dằn vặt, rất yếu đuối, trước sau không dám đối mặt với tình cảm này, luôn luôn trốn tránh.

Nhưng bây giờ tôi đã nghĩ thông suốt, cho dù quá trình có gian khổ đến đâu, không có gì là không thể.

Tâm trạng thoải mái, áp lực tự nhiên cũng giảm bớt, lúc đi học cũng có thể tập trung tinh thần. Tuy rằng căn bệnh trên người vẫn chưa chữa khỏi, nhưng bây giờ mục tiêu hàng đầu là phải nâng cao thành tích học tập, chỉ có như vậy, mới có thể chứng minh với mẹ, tôi đã hoàn toàn thoát ra, mới có thể khiến mẹ buông xuống sự đề phòng, để tôi có cơ hội lợi dụng.

Tuy rằng đã hạ quyết tâm, xác định mục tiêu, nhưng vẫn chưa có kế hoạch quá rõ ràng. Nhìn vào tình hình thực tế hơn nửa năm nay, tấn công trực diện chắc chắn không được, chỉ có đánh du kích mới có chút hy vọng. Muốn đánh du kích thành công, thì phải làm rõ nhược điểm của mẹ ở đâu trước đã. Không nghi ngờ gì nữa, tôi chính là nhược điểm lớn nhất của mẹ.

Nhưng trước mắt mà nói, có hai phương diện không có lợi nhất cho tôi, đầu tiên là mối quan hệ giữa tôi và mẹ, thứ hai là căn bệnh của tôi. Làm thế nào mới có thể biến hai bất lợi này, thành lợi thế đây?

Buổi tối sau khi tan học ở lớp học thêm, tôi trở về căn phòng trọ đã lâu không ở, đã lâu không về, căn phòng trống trải, thiếu hơi người, ngược lại có chút giống căn nhà cũ của bà nội Mỹ Na. Không nhìn thấy mẹ, nhất là không được ăn cơm mẹ nấu, trong lòng tôi cảm thấy trống rỗng, luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó. Cũng không biết lúc này mẹ một mình ở nhà, có cảm giác giống như vậy không.

Không được! Bây giờ không phải là lúc đa sầu đa cảm. Thời gian quý báu, nhất định phải toàn lực đầu tư vào việc học.

Tôi gục xuống bàn học, ôn tập đến tận khuya, hôm sau hơn năm giờ đã bò dậy, thay quần áo rồi xuống chạy bộ buổi sáng. Không ngờ vừa chạy ra khỏi cổng khu dân cư không bao xa, liền nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc. Áo khoác thể thao màu xanh huỳnh quang, quần thể thao màu xám, mông tròn đầy đặn, theo nhịp chạy mà lắc lư sang hai bên, tóc đuôi ngựa sau đầu tung tăng.

Trước kia chạy bộ thường xuyên gặp Cô Thuỳ Dương, nhưng mấy ngày trước tôi tạm dừng một thời gian, ngược lại Cô Thuỳ Dương vẫn bất chấp mưa gió, ngày nào cũng kiên trì. Có công mài sắt có ngày nên kim, Cô Thuỳ Dương quả thật gầy đi không ít so với mấy tháng trước.

Tôi đuổi kịp bên cạnh cô ấy, chào hỏi.

Cô Thuỳ Dương vẻ mặt chuyên chú, giật nảy mình, quay đầu nhìn thấy tôi, có chút bất ngờ, cười hỏi: “Lâu lắm không gặp em. Ủa? Sao em lại chạy ra đây?”

Tôi vừa chạy vừa nói: “Cách đây một thời gian có việc, nên không chạy. Tối qua mới chuyển về, hôm nay vừa khôi phục chạy bộ buổi sáng, vừa ra khỏi cửa đã gặp cô, đúng là duyên phận.”

Cô Thuỳ Dương biết tính cách của tôi, đã sớm quen rồi. Cười hỏi: “Sao đột nhiên lại chuyển về? Với mẹ em cãi nhau, lại bị mẹ đuổi ra ngoài à?” Vì trước kia chạy bộ thỉnh thoảng có nói chuyện phiếm, nên cô ấy đối với tình hình gia đình tôi, ít nhiều cũng có chút hiểu biết. Nhưng những chuyện sâu xa hơn, tôi cũng không dám nói với cô ấy.

“Không có ạ. Em tự muốn chuyển về. Dù sao ở đây cũng gần trường hơn, đi học thuận tiện, có thể tiết kiệm được không ít thời gian.”

Cô Thuỳ Dương cười nói: “Ối chà! Thật không đơn giản, cuối cùng cũng có chút dáng vẻ của một học sinh cuối cấp rồi, biết quý trọng thời gian.”

“Cô đây là đang khen em, hay là đang châm chọc em vậy?”

“Đương nhiên là đang khen em rồi.”

Tôi vừa chạy, vừa liếc mắt đánh giá Cô Thuỳ Dương, gương mặt trắng nõn mịn màng của cô ấy, gầy đi không ít so với trước kia. Giống như tôi dự đoán, điều kiện cơ bản của cô ấy rất tốt, ngũ quan thanh tú, da dẻ trắng nõn, tuy rằng hai má gầy đi, nhưng vẫn không mất đi vẻ đẹp đầy đặn, thậm chí còn có chút nét trẻ con. Không biết tại sao, tôi có cảm giác trên người cô ấy có chút bóng dáng của mẹ, tóm lại là càng nhìn càng thấy ưa nhìn.

Tôi cười hỏi: “Cô Thuỳ Dương, mấy tháng nay, cô gầy được chục cân rồi phải không ạ?”

Cô Thuỳ Dương cố nén nụ cười, nhưng vẫn không giấu được vẻ hài lòng, nói: “Hôm qua vừa cân, tổng cộng gầy được hai mươi hai cân.”

“Ối chà! Chỉ chạy bộ thôi, mà gầy nhiều như vậy à?”

“Chỉ chạy bộ sao được, còn phải kiểm soát ăn uống nữa.”

Tôi không nhịn được nói một câu: “Quả nhiên mỗi người mập đều là một tiềm năng.”

Cô Thuỳ Dương nghe vậy sững người, quay đầu trừng mắt nhìn tôi: “Có ý gì? Em đây là đang khen cô, hay là đang châm chọc cô vậy?”

“Em đương nhiên là đang khen cô rồi. Trước kia em thật sự không nghĩ tới cô lại là một đại mỹ nhân đâu! Bây giờ cô rất được các bạn nam yêu thích, sắp đuổi kịp cô Điền rồi đấy. Cô có biết mọi người nói gì không?”

Cô Thuỳ Dương biết rõ tôi đang nói nhảm, nhưng vẫn không nhịn được, tò mò hỏi: “Nói gì?”

“Nói cô trông giống ngôi sao lớn Hong Kong đó, cái cô… Đúng rồi, Quan Chi Lâm, có chút giống.”

Cô Thuỳ Dương nghiêng đầu trừng mắt nhìn tôi, nghiêm túc cảnh cáo: “An Đông, chú ý chừng mực một chút, đừng có mà đùa giỡn với giáo viên.”

“Em nói thật đấy, không đùa với cô đâu. Lần trước cô không phải nói mẹ em trẻ trung xinh đẹp khí chất tốt sao? Bây giờ em trả lại nguyên văn cho cô đấy.”

Cô Thuỳ Dương không để ý đến tôi nữa, quay đầu sang một bên, nhưng trong một khoảnh khắc, tôi vẫn nhìn thấy khóe miệng cô ấy lộ ra ý cười. Tôi càng ngày càng cảm thấy cô ấy có chút giống mẹ.

Tôi tìm chuyện để nói, hỏi: “Đúng rồi, cô giáo. Cô chắc cũng trạc tuổi mẹ em nhỉ, vậy con của cô có phải cũng bằng tuổi em không? Trai hay gái ạ? Học ở đâu? Sao trước giờ em chưa từng thấy?”

Nghe tôi hỏi như vậy, gương mặt vốn còn ẩn chứa ý cười của Cô Thuỳ Dương, trong nháy mắt tối sầm lại, không nói một lời nào, chạy về phía trước một đoạn rồi từ từ dừng lại, nói với tôi: “Cô chạy hết nổi rồi, em cứ đi trước đi.”

Tôi nhìn vẻ mặt cô ấy, biết là đã hỏi phải câu không nên hỏi, cũng không cần nói thêm gì nữa, chào một tiếng rồi tự mình chạy đi. Suốt quãng đường, tôi thầm nghĩ, cô giáo vừa nghe câu hỏi của tôi, lập tức có vẻ không ổn, trong nhà nhất định có chuyện gì đó, chắc là liên quan đến con cái.

Buổi sáng ở hành lang khu nhà học, tôi đối mặt với Cô Thuỳ Dương, trông cô ấy vẫn bình thường như mọi khi. Tôi chào một tiếng, cô ấy cũng cười đáp lại, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Tôi cố nén khát khao muốn gặp mẹ, ngày qua ngày miệt mài học tập, dồn hết tâm sức vào việc học. Trong khoảng thời gian đó, mẹ có gọi điện thoại vài lần, cũng có nhắn tin, nhưng không đến thăm tôi. Tôi không rõ suy nghĩ của mẹ, cũng không dám tùy tiện thăm dò, sợ đánh rắn động cỏ.

Mãi mới đến thứ Bảy, mới có thể về nhà ở một đêm. Huyền My vừa hay cũng nghỉ ở nhà, vừa vào cửa đã nhìn thấy nó đứng trước ti vi trong phòng khách chơi game cảm ứng chuyển động.

Huyền My đã sớm biết chuyện tôi chuyển ra ngoài ở, thấy tôi về, vội vàng hỏi: “Ủa? Sao anh lại chuyển ra ngoài ở rồi?”

Tôi cũng đã lâu không gặp nó, không nhịn được trêu chọc: “Sợ em về ảnh hưởng đến việc học của anh, nên nhanh chóng chuyển ra ngoài chứ sao.”

Huyền My làm mặt quỷ với tôi, rồi tiếp tục chơi game.

Tôi đến nhà bếp, nhìn thấy bóng lưng quen thuộc và thân thiết của mẹ, trong lòng dâng lên một tia ấm áp, chào một tiếng: “Mẹ, con về rồi.”

Mẹ quay đầu nhìn tôi một cái, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, vẻ mặt cũng không có gì thay đổi.

Tôi vội hỏi: “Có cần con giúp không ạ?”

“Không cần, về phòng nghỉ ngơi đi.”

Tôi không muốn dây dưa nhiều, để lại ấn tượng không tốt cho mẹ, lặng lẽ lui ra ngoài.

Huyền My vẫn còn chơi game trong phòng khách, quay đầu nhìn tôi một cái, thuận miệng nói: “Tâm trạng không tệ nhỉ. Gặp chuyện gì tốt à?”

“Sao em biết anh tâm trạng không tệ?”

Huyền My khinh thường cười: “Hai chúng ta quen nhau hơn chục năm rồi, nói là tâm ý tương thông thì hơi buồn nôn, nhưng cảm xúc của anh thay đổi, em vẫn có thể cảm nhận được.” Dừng một chút, lại nói tiếp: “Từ khi ba mẹ ly hôn, cảm giác anh cứ luôn hoang mang mờ mịt. Hôm nay cảm thấy có chút không giống.”

Tôi ngồi xuống ghế sô pha sau lưng nó, tò mò hỏi: “Chỗ nào không giống?”

“Ừm…” Huyền My dừng lại, ngẩng đầu suy nghĩ một lát, nói: “Cũng cảm thấy tên thần kinh trước kia lại trở về rồi.”

“Đừng có lớn nhỏ không biết gọi bậy biệt danh, cũng không phải trẻ con nữa.”

Huyền My quay đầu liếc tôi một cái, cười nhạo nói: “Ôi ôi chao, bắt đầu giả vờ trưởng thành rồi.”

Tôi làm ra vẻ nghiêm túc nói: “Anh nói cho em biết, từ hôm nay trở đi, anh chính là một người đàn ông trưởng thành.”

Đúng lúc này, mẹ vừa từ trong bếp đi ra, nghe tôi nói một câu như vậy, hỏi: “Ai trưởng thành rồi?”

Huyền My chỉ vào tôi.

Mẹ nhìn về phía tôi, tôi sợ mẹ hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Không không chưa, con còn kém một chút nữa mới có thể trưởng thành. Ừm… Đợi con thi đỗ đại học, sẽ là một người đàn ông trưởng thành thực sự.”

Huyền My ở một bên làm động tác nôn khan, chế nhạo nói: “Là muốn đợi anh thi đỗ đại học lão niên sao?”

Mẹ nhíu mày: “Lại bắt đầu rồi, sao cứ gặp mặt là cãi nhau. Vừa rồi còn nói quan hệ hai đứa tốt lắm mà. Huyền My, đừng nghịch nữa. Mau dọn dẹp một chút, ăn cơm.”

Tôi và Huyền My nhìn nhau một cái, rồi giúp mẹ dọn bàn ăn. Mẹ phụ trách xới cơm cho chúng tôi, lần lượt đưa đến trước mặt.

Huyền My liếc nhìn bát của tôi, rồi lại nhìn bát cháo trước mặt mình, đột nhiên nhíu mày, trông có vẻ rất không hài lòng.

Mẹ chú ý đến sự thay đổi trên mặt nó, hỏi: “Sao vậy?”

Huyền My tức giận nói: “Mẹ, mẹ thiên vị.”

Mẹ ngơ ngác, nghi ngờ nói: “Mẹ thiên vị cái gì?”

Huyền My chỉ vào bát của tôi nói: “Mẹ múc cho anh ấy nhiều hơn con.”

Mẹ vẻ mặt mờ mịt, nhìn hai bên, nhíu mày hỏi: “Nhiều chỗ nào? Sao mẹ không nhìn ra?”

Huyền My đặt bát của mình và bát của tôi song song với nhau, sau đó hạ thấp người, híp mắt, cẩn thận so sánh, cuối cùng khẳng định: “Chính là nhiều hơn con một chút.”

Mẹ vừa bực mình vừa buồn cười, mắng: “Con là thước đo à? Nhìn kỹ thế làm gì? Suốt ngày tính toán chi li. Ngồi yên, ăn cơm!”

Huyền My lí nhí ngồi xuống, không cam lòng lườm tôi một cái.

Một lát sau, mẹ lại hỏi tôi: “Một mình ăn uống có được không?”

Tôi gật đầu, nói: “Rất tốt ạ, có thời gian thì xuống lầu ăn một chút, hoặc gọi đồ ăn ngoài. Thật sự không được thì ăn tạm ở căng tin cũng được.”

Mẹ tiếp tục hỏi: “Học hành thì sao? Gần đây học hành thế nào?”

“Cũng rất tốt ạ. Không cố gắng quá sức để thi Bách Khoa, cũng không có áp lực tâm lý lớn như vậy nữa.”

Mẹ khen ngợi gật đầu, không nhắc lại nữa.

Huyền My nhìn trái nhìn phải, không nhịn được nói: “Mẹ, con thấy mẹ chính là thiên vị.”

Mẹ ngước mắt nhìn nó: “Mẹ thiên vị cái gì?”

Huyền My bĩu môi nói: “Mẹ chỉ hỏi anh ấy, sao mẹ không quan tâm con? Sao không hỏi con ăn có ngon không? Học hành thế nào?”

Mẹ nhất thời không nói nên lời, tôi vội vàng giải vây, nói: “Em tham ăn như vậy, còn có thể đói được à?”

“Ừm…” Mẹ lại gật đầu đồng ý.

Huyền My sững người, sau đó nổi cáu, kêu lên: “Hai người sao lại hùa nhau bắt nạt con?”

Mẹ đặt đũa xuống bàn, trừng mắt nhìn nó nói: “Ai bắt nạt con? Vậy mẹ hỏi con, con ở trường ăn uống thế nào?”

“À…” Huyền My do dự một chút, gật đầu nói: “Tạm được ạ.”

“Tạm được?” Mẹ trợn tròn mắt, mắng: “Một tháng cho con bao nhiêu tiền ăn? Ngày nào cũng cơm tù, con tưởng mẹ không biết à?”

Huyền My vội vàng cúi đầu xuống, không dám hó hé.

Mẹ lạnh giọng hỏi: “Gần đây học hành thế nào?”

“… Tạm được ạ.” Huyền My cúi đầu, ngượng ngùng nói.

Mẹ không buông tha, tiếp tục truy hỏi: “Thi cuối kỳ định tiến bộ bao nhiêu hạng?”

Lúc này Huyền My hoàn toàn không dám lên tiếng.

Tôi ở một bên cười ồ lên nói: “Đáng đời, không có việc gì lại đi gây sự, thế nào cũng bị mắng cho xem. Lần này thì ngoan rồi nhé?”

Mẹ quay đầu lườm tôi, nhỏ giọng nũng nịu: “Con cũng vậy đấy! Đừng có mà cợt nhả. Sắp thi cuối kỳ rồi, con định tiến bộ bao nhiêu hạng?”

Lửa cháy đến chỗ tôi, Huyền My cúi đầu, hả hê nhìn tôi.

Tôi do dự một chút, nói: “Cố gắng thi được top 10 của khối ạ.”

Bạn đang đọc truyện Chinh phục mẹ xinh tại nguồn: http://truyensextv99.com/chinh-phuc-me-xinh/

Thứ Hai tôi cố ý xin phép cô giáo lớp học thêm nghỉ một ngày, buổi chiều sau khi tan học không về nhà, mà đứng đợi trên cầu Long Hà, chờ Mỹ Na đến.

Khi nó nhìn thấy tôi, đầu tiên là sững người, rồi vừa mừng vừa sợ, lập tức cười: “Anh, sao anh lại ở đây?”

“Đang đợi em đấy.”

Mỹ Na hai tay chống hông, đầu nghiêng sang một bên, nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, lẩm bẩm: “Có gì đó kỳ lạ.”

Tôi hừ một tiếng: “Có gì đó kỳ lạ là được rồi.”

Mỹ Na cười hỏi: “Chắc không phải là đến tìm em chơi chứ?”

“Anh đến để lấy lại danh dự.”

“Hả? Lấy lại danh dự gì?” Mỹ Na có chút nghi hoặc nhìn tôi.

Tôi dứt khoát nói: “Em lợi dụng anh nhiều lần như vậy, thế nào cũng phải để anh lợi dụng một lần chứ?”

Mỹ Na đầu tiên là sững lại một chút, cắn cắn môi dưới, mắt đảo một vòng, rồi lập tức cười hỏi: “Anh muốn lợi dụng em thế nào?”

Tôi học theo bộ dạng của nó, đưa tay nắm thành vòng tròn, huơ huơ lên xuống trong không trung.

Mỹ Na nháy mắt, kinh ngạc hỏi: “Anh… không phải đang đùa đấy chứ?”

Tôi cười hỏi ngược lại: “Sao vậy? Em không phải cứ có chuyện là muốn anh làm một phát sao? Sợ à?”

“Sợ thì cũng không sợ, chỉ là…” Ánh mắt Mỹ Na mang theo sự nghi hoặc, nó chắc chắn không nghĩ ra, tại sao tôi đột nhiên lại tìm nó làm chuyện này. Nhưng do dự một chút, vẫn nhếch miệng lên, lộ ra nụ cười đặc trưng, nói: “Được rồi. Đi đâu? Chỗ em, hay là chỗ anh?”

“Đi chỗ anh đi.” Tôi ra hiệu, đi trước dẫn đường, về phía phòng trọ.

Trên đường Mỹ Na gọi điện thoại cho mẹ nó, nói là đến nhà bạn học một chút, dì Lưu còn dặn dò nó, bảo nó chú ý an toàn, về sớm một chút.

Hai mươi phút sau, về đến phòng trọ của tôi, tôi tiện tay ném cặp sách lên ghế sô pha, xoay người nói với nó: “Em cũng từng đến đây rồi, cứ tự nhiên nhé.”

Mỹ Na đặt cặp sách xuống, vào nhà vệ sinh, rồi với đôi tay ướt át đi ra, nhìn trái nhìn phải, hỏi: “Em nghe nói anh chuyển về nhà ở rồi, sao lại quay lại đây?”

“Em nghe ai nói? Huyền My à?”

Mỹ Na không trả lời. Nhưng nó không nói, tôi cũng biết, con bé Huyền My này ngốc nghếch, chuyện gì cũng không giấu được, hỏi vài ba câu là khai sạch.

Tôi ngồi phịch xuống ghế sô pha, hai chân dang rộng, dựa vào lưng ghế một cách thoải mái, nói: “Bắt đầu đi.”

Mỹ Na cười hắc hắc: “Có thể ăn chút gì trước không? Em hơi đói.”

“Không mất nhiều thời gian đâu, làm xong rồi ăn.”

“Không ăn cơm em không có sức.” Mỹ Na cười hì hì nhìn tôi, thấy tôi vẫn nhìn chằm chằm nó không chớp mắt, giơ tay lên cười nói: “Được rồi. Em thừa nhận, em chỉ muốn ăn ké một bữa cơm thôi.”

Tôi đứng dậy vào phòng, lấy ra hai thùng mì ăn liền, đặt lên bàn trà.

Mỹ Na chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào thùng mì ăn liền hồi lâu, nhíu mày nói: “Hả? Chỉ ăn cái này thôi à?”

“Chỉ có cái này thôi, sao nào? Cần anh giúp pha không?”

“Thôi được rồi. Mì ăn liền thì mì ăn liền vậy.” Mỹ Na lí nhí mở thùng mì ăn liền, đến máy nước nóng lấy một chút nước ấm. Trong lúc chờ mì chín mấy phút đó, Mỹ Na ngồi trên sàn nhà, thân trên gục xuống bàn trà, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm tôi, nhìn một lúc, không nhịn được hỏi: “Anh, em có thể hỏi anh một chuyện không?”

“Không thể.”

Mỹ Na bị tôi từ chối phũ phàng, cũng không hề để ý, cười hì hì nói: “Vậy anh hỏi em một câu đi.”

“Không muốn hỏi.”

“Ừm… Thôi được rồi. Vậy chúng ta bắt đầu ăn mì nhé.”

Sau cuộc đối thoại chẳng đâu vào đâu đó, Mỹ Na mở nắp thùng mì ăn liền, xì xụp bắt đầu ăn. Tôi nhìn bộ dạng ngon lành của nó, không khỏi có chút nghi hoặc, bộ dạng ngây thơ lạc quan này của nó, rốt cuộc là thật, hay là đang giả vờ? Mỹ Na ngẩng đầu nhìn tôi, nói: “Nếu không ăn, mì sẽ bị trương lên đấy.”

Tôi từ từ mở nắp thùng mì ăn liền, vừa ăn vừa cố ý vô tình đánh giá nó, càng ngày càng cảm thấy con bé tiểu ma nữ này thật khó đoán. Ăn xong mì ăn liền, tôi lại ngồi xuống ghế sô pha, mặt không cảm xúc nhìn nó, hỏi: “Bây giờ được chưa?”

Mỹ Na ngồi xổm trước mặt tôi, hai tay nắm lấy cạp quần, từ từ kéo xuống cả quần lót, để lộ ra dương vật mềm oặt. Mỹ Na mở to mắt nhìn, nhìn chằm chằm vào dương vật một lúc, rồi dùng ngón tay thon thả đáng yêu nhẹ nhàng chạm vào một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn tôi, vẻ mặt nghi hoặc, như thể đang hỏi tôi tại sao.

Lòng bàn tay thiếu nữ vẫn non nớt mềm mại, ấm áp đàn hồi, cũng không biết tại sao, rõ ràng biết chuyện gì sắp xảy ra, nhưng lại không hề có chút mong chờ hay xúc động nào, dương vật cũng không có chút phản ứng nào.

Mỹ Na đưa bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn ra, nắm lấy dương vật mềm oặt, nhẹ nhàng xoa nắn một cái, vẫn không có phản ứng. Gương mặt tinh xảo của cô gái có chút mờ mịt, một tay nắm lấy dương vật, một tay nâng bìu dái, dùng hết sức lực, vừa xoa vừa nắn, nhưng dương vật vẫn cứ mềm nhũn, không hề có chút sinh khí nào.

Mỹ Na bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn tôi, má hơi hếch lên, có chút khó chịu. Ngẩn người một lúc, hỏi: “Tại sao lại như vậy?” Lần trước nó đã nếm trải một lần, nhưng đó là do tâm trạng, lần này là do cơ thể tôi có bệnh, nhưng nó lại không biết.

Lần đầu tiên tôi cảm thấy chuyện này có chút thú vị, có ý muốn trêu chọc nó, làm ra vẻ nghiêm túc hỏi ngược lại: “Hỏi em đấy, xảy ra chuyện gì?”

Mỹ Na đảo mắt lên, do dự một chút, nắm lấy dương vật của tôi, bắt đầu tiếp tục xoa nắn. Lúc thì ấn vào lỗ sáo, lúc thì nhẹ nhàng bóp, nhưng mất nửa ngày công sức, cũng chỉ làm dương vật hơi hơi cương lên một chút.

“Không nên nha…” Mỹ Na có vẻ hơi bực bội, nhỏ giọng lầm bầm. Nó càng tỏ ra tức giận, lòng tôi lại càng thấy thú vị, chế nhạo nói: “Không được à?”

Mỹ Na dừng lại, gãi đầu, lẩm bẩm: “Sao lại không dùng được nữa nhỉ?”

“Hết linh rồi à?”

“Ừm…”

Tôi bỗng nhiên nghĩ ra, hỏi: “Có chuyện anh vẫn luôn rất tò mò, một thân bản lĩnh này của em là học từ ai vậy?”

“Bản lĩnh gì?” Mỹ Na ngẩng đầu nhìn tôi, nhất thời không phản ứng kịp.

Tôi đưa tay lên không trung, làm động tác tuốt lúa.

Mỹ Na cười mà như không cười: “Anh thật sự để ý sao?”

Nói không để ý, thì đúng là tự lừa mình dối người, nhưng lại không muốn thừa nhận. Tôi hừ một tiếng, nói: “Đúng là có một chút tò mò.”

Mỹ Na cười cười: “Em tự học đấy, anh tin không?”

Tôi nhìn nó, không trả lời.

Mỹ Na hỏi: “Sao thế? Không tin à?”

“Không phải không tin, anh chỉ thắc mắc, em rảnh rỗi không có việc gì, tự học cái thứ này làm gì?”

“Đối phó với anh chứ sao.” Mỹ Na cười không chút che giấu.

“Mất công sức lớn như vậy, chỉ để đối phó với anh à?”

Mỹ Na nghiêng đầu, mắt đảo một vòng, cười hì hì nói: “Nhiều nghề thì nhiều đường sống chứ sao.”

Tôi biết nó cố ý nói năng lung tung, bật cười nói: “Em nắm giữ cái nghề này, định đi làm gì? Chẳng lẽ thật sự định làm gái gọi, làm gái đứng đường à?”

“Ít nhất cũng có thể trị được anh.” Nói xong, con bé tiểu ma nữ cúi đầu xuống, chỉnh lại dương vật, nhẹ nhàng hôn lên quy đầu một cái, sau đó mở miệng nhỏ, ngậm trọn quy đầu vào, tay nhỏ nắm lấy gốc dương vật, đầu lưỡi hồng hào nhẹ nhàng liếm láp cọ xát quanh cổ quy đầu.

Cơ thể tôi không khỏi run lên, có chút cảm giác, dương vật khẽ động, từ từ ngóc lên, nhưng vẫn chỉ là trạng thái nửa cương.

Mỹ Na vừa liếm vừa ngậm, bận rộn một hồi, bất đắc dĩ nhổ ra, xoa xoa quai hàm, tủi thân nói: “Mỏi hết cả rồi… Anh có phải cố ý không đấy?”

Tôi cố nén ý cười: “Cái này mà cũng cố ý được à?”

“Vậy sao anh… nửa ngày rồi mà không có phản ứng gì?”

“Vậy chắc là kỹ thuật của em thụt lùi rồi.”

Mỹ Na tức giận đứng dậy, cởi giày, để lộ đôi chân nhỏ mang tất trắng, nhảy lên ghế sô pha, nói: “Em không tin!”

“Vậy em cứ thử xem sao, anh còn trông cậy vào em giúp anh giải tỏa đây. Ai!” Tôi làm ra vẻ bất lực.

Mỹ Na đặt đôi chân nhỏ đáng yêu mang tất trắng lên dương vật của tôi, từ từ xoa nắn, nhẹ nhàng chà đạp.

Trước đây tôi rất thích trò này, nhưng không biết tại sao, bây giờ lại không có cảm giác gì.

Một lát sau, Mỹ Na ngồi trên ghế sô pha, hai bàn chân nhỏ mang tất trắng kẹp lấy dương vật, xoa lên xoa xuống. Tôi cúi đầu nhìn đôi chân nhỏ đáng yêu của thiếu nữ, không nhịn được đưa tay đặt lên, qua lớp tất, vuốt ve xoa nắn, tỉ mỉ thưởng thức sự mềm mại và đàn hồi của bàn chân thiếu nữ.

Giằng co gần mười phút, Mỹ Na cuối cùng cũng chịu thua, xoay người nằm sấp trên ghế sô pha, mặt úp vào cánh tay, hồi lâu không lên tiếng.

Tôi kéo quần lên, đưa tay vỗ nhẹ vào cái mông nhỏ nhắn đàn hồi của nó, cười nói: “Lần này thì chịu thua rồi chứ?”

“Ừm…”

Hồi lâu sau, Mỹ Na ngồi dậy, tủi thân nhìn tôi, bĩu môi hỏi: “Anh không lẽ bị liệt dương rồi chứ?”

Trong lòng tôi thoáng chút hoang mang, nhưng vẻ mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, cười nói: “Thôi đi, em không làm được thì thôi. Cũng có thể là… anh đã hoàn toàn không còn cảm giác với em nữa rồi.”

“Vậy anh có cảm giác với ai? Huyền My à?”

Tôi nhíu mày nói: “Tại sao anh lại phải có cảm giác với em gái mình chứ?”

“Vậy còn có thể là ai? Không lẽ là mẹ anh à?”

“Em…” Tôi làm ra vẻ tức giận trừng mắt nhìn nó, nhưng trong lòng vẫn có chút hoang mang, con bé này nhiều mưu mẹo, đừng để nó thật sự nhìn ra manh mối, thì thật sự không ổn rồi. Sau này nhất định phải cẩn thận hơn mới được.

“Em đùa thôi, đừng nóng giận nha.” Mỹ Na cười xua tay, luôn miệng xin lỗi.

“Được rồi, em có thể về được rồi, anh còn phải ôn bài tập nữa.” Tôi đứng dậy chỉnh lại quần áo, rồi đuổi nó ra ngoài.

“A!” Mỹ Na đột nhiên nói: “Anh gọi em đến, là để chế nhạo em à?”

Nó đã hiểu lầm ý đồ của tôi, nhưng tôi cũng không giải thích, thay giày rồi tiễn nó ra ngoài.

Mỹ Na đứng chặn ở cửa, ngập ngừng không muốn đi, tôi hỏi nó: “Còn có chuyện gì nữa sao?”

Mỹ Na cúi đầu, trầm ngâm hồi lâu, rồi nhẹ giọng hỏi: “Anh, anh vẫn còn có cảm giác với em, phải không? Chỉ là vì em đã chia rẽ gia đình các người, nên anh hận em, không thể nào thích em được, đúng không?”

“Em lo xa quá rồi. Em là em gái anh, em gái cùng cha khác mẹ, anh không thể nào có cảm giác với em được.”

Mỹ Na cúi đầu, hai tay nhỏ vô thức nghịch nắm đấm cửa, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Vậy anh gọi em đến làm gì? Không phải là để chứng minh, anh đối với em đã không còn cảm giác nữa sao? Anh đang tự lừa dối mình.”

Nó hoàn toàn hiểu lầm, nhưng như vậy cũng tốt, đúng ý tôi. Tôi không giải thích gì cả, hừ một tiếng: “Tùy em nghĩ thế nào thì nghĩ.”

Mỹ Na đi rồi, tôi nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, đứng ngẩn người trước cửa, nghĩ lại cuộc nói chuyện vừa rồi, cảm thấy có chút mờ mịt, tôi đối với Mỹ Na rốt cuộc là cảm giác gì, tôi cũng không nói rõ được.

Tôi lấy chiếc điện thoại giấu trong hộp ti vi ra, bấm nút dừng, sau đó xem lại đoạn video vừa quay. Hình ảnh rất rõ ràng, những gì Mỹ Na làm với tôi, xem một cái là hiểu ngay.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục mẹ xinh tại nguồn: http://truyensextv99.com/chinh-phuc-me-xinh/

Vì khoảng thời gian này miệt mài học tập, kỳ thi cuối kỳ tôi đã lọt vào top 10 của khối. Nhưng mà, thành tích các môn vẫn có tốt có xấu, toán học là môn cộng điểm, tiếng Anh là môn trừ điểm.

Vì thế, Cô Thuỳ Dương cố ý gọi tôi vào văn phòng, nói đầy ẩn ý với tôi: “Thành tích tiếng Anh này của em, làm sao thế? Sao lại thấp hơn lần trước vậy?”

Lần này môn tiếng Anh, tôi vẫn cố ý thi kém một chút, nhưng cũng không nhiều, chỉ đủ để giữ thứ hạng tổng thể ở mức cao, nhưng môn tiếng Anh riêng lẻ lại không quá xuất sắc, sự cân bằng này được nắm bắt rất vừa phải, ngay cả chính tôi cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

“Em cũng không biết, tiếng Anh hình như khó lắm ạ.” Tôi giả vờ ngơ ngác.

“Nói bậy.” Cô Thuỳ Dương liếc tôi một cái: “Tiếng Anh mà cũng có thể học khó được à? Em toán học còn có thể thi được nhất lớp, sao tiếng Anh đến top 10 còn không vào được? Em làm vậy sẽ khiến các giáo viên khác cười cô đấy.”

“Nói vậy không đúng đâu ạ, Thẩm Tiêu Tinh tiếng Anh thi tốt như vậy, toán học lại bết bát, đâu thể nói là do giáo viên toán dạy không tốt được ạ?”

Cô Thuỳ Dương cười khổ lắc đầu: “Em nói thế nào cũng có lý. An Đông, em nói thật với cô đi, rốt cuộc có phải là vì cô dạy không tốt, nên em học không vào không?”

“Không không không!” Tôi vội vàng xua tay: “Không liên quan gì đến cô giáo cả, hoàn toàn là do cá nhân em, em trời sinh đã không hợp với tiếng Anh. Cô Thuỳ Dương, cô thật sự không cần phải tự trách, nếu có trách, thì cũng phải trách giáo viên lớp học thêm, là do người đó không giỏi.”

“Ai! Cái bộ dạng này của em…” Cô Thuỳ Dương không ngừng thở dài lắc đầu.

Tôi nhân cơ hội nói: “Hay là thế này, buổi tối nếu có thời gian, cô có thể giúp em phụ đạo một chút được không ạ?”

“Buổi tối à?” Cô Thuỳ Dương nhíu mày, có chút do dự.

“Nếu cô không có thời gian thì thôi ạ, em cũng chỉ nói vậy thôi. Em chỉ nhớ lần trước cô giúp em phụ đạo, hiệu quả đặc biệt tốt. Cho nên em mới nghĩ… Chủ yếu vẫn là xem ý cô.”

Cô Thuỳ Dương do dự hồi lâu, nói: “Vậy để cô xem lại đã, nếu có thời gian, có thể giúp em phụ đạo thêm ngoài giờ. Dù sao chỗ ở cũng tương đối gần.”

Nghỉ hè về nhà, mẹ biết được thành tích cuối kỳ của tôi, không giấu được niềm vui trong lòng, khích lệ nói: “Mẹ đã nói rồi, cố gắng một chút vẫn có thể làm được mà.” Rồi lại nghiêm mặt lại, làm ra vẻ nghiêm khắc nói: “Top 10 của khối, tuy rằng đã đạt được mục tiêu dự kiến, nhưng cũng không được quá tự mãn, thành tích này của con đặt trong khu vực, cũng chỉ khoảng top 100 thôi. Vẫn còn không gian tiến bộ rất lớn.”

“Vâng, con biết rồi.” Tôi ngoan ngoãn gật đầu.

Khen một hồi, mẹ phát hiện có gì đó không đúng, nhíu mày hỏi: “Thành tích tiếng Anh này của con có chuyện gì vậy?”

Tôi làm ra vẻ không biết nên giải thích thế nào.

“Không phải đã đặc biệt đăng ký cho con lớp học thêm tiếng Anh rồi sao? Có chuyện gì vậy? Con mỗi tối có đi học đầy đủ không?”

“Con có đi, ngày nào cũng đi ạ.”

“Vậy thành tích tiếng Anh này của con, tại sao lại thụt lùi vậy? Các môn khác thành tích đều tiến bộ, duy chỉ có môn tiếng Anh lại kém như vậy?”

Tôi nhíu mày, vẻ mặt khó xử nói: “Con cũng không biết tại sao, con cũng đang sốt ruột đây. Đừng nói là mẹ, Cô Thuỳ Dương cũng đã nói con rồi.”

“Cô Thuỳ Dương? Cô giáo tiếng Anh của con à?”

“Vâng ạ.” Tôi gật đầu, sau đó làm ra vẻ vui mừng, nói: “Cô Thuỳ Dương rất có trách nhiệm. Cô ấy không phải cũng ở khu dân cư đó sao? Đã nói buổi tối nếu có thời gian, có thể giúp con phụ đạo thêm ngoài giờ.”

Mẹ nghe vậy sững người: “Cô ấy nói muốn giúp con phụ đạo thêm ngoài giờ à?”

“Vâng ạ.”

“Buổi tối?”

“Vâng ạ.”

Mẹ hơi nhíu mày, hồi lâu không nói, dường như đang suy nghĩ gì đó. Tôi nhân cơ hội nói: “Con đang muốn thương lượng với mẹ một chút, lớp học thêm cảm giác không có tác dụng gì, thành tích càng ngày càng kém. Con nghĩ, hay là thôi không học nữa, con vẫn tự mình ôn tập, rồi nhờ Cô Thuỳ Dương phụ đạo cho là được.”

Trầm ngâm một lúc, mẹ hỏi: “Con cảm thấy trình độ dạy học của Cô Thuỳ Dương thế nào?”

“Rất tốt ạ. Có trách nhiệm với học sinh, nghiêm túc cẩn thận. Cũng không biết tại sao, con luôn cảm thấy cô ấy có chút giống mẹ, nhất là sau khi giảm cân thành công.”

“Giảm cân thành công?” Mẹ nghe vậy sững người, có chút để ý.

Tôi hưng phấn nói: “Đúng vậy ạ, Cô Thuỳ Dương giảm hơn hai mươi cân. Trước kia không phát hiện, Cô Thuỳ Dương trông còn thật sự rất xinh đẹp, giống ngôi sao Hong Kong Quan Chi Lâm, có chút giống.”

Mẹ liếc nhìn tôi, im lặng không nói, không biết trong lòng đang nghĩ gì. Tôi cười hề hề nói thêm một câu: “Cô ấy trạc tuổi mẹ, khí chất chắc chắn không bằng mẹ, nhưng người thì rất dịu dàng.”

Mẹ đột ngột nói: “Dịu dàng thì có liên quan gì đến chất lượng dạy học? Dịu dàng thì nhất định là giáo viên giỏi sao?”

“Con cũng không nói gì đâu ạ, con chỉ cảm thấy, Cô Thuỳ Dương dịu dàng, tính tình tốt, có kiên nhẫn.”

“Con… Thôi bỏ đi. Lớp học thêm cứ tiếp tục học, không được nghỉ.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục mẹ xinh
Tác giả Cửu Long Di Quan
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện loạn luân
Tình trạng Update Phần 43
Ngày cập nhật 07/06/2025 11:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Cửu Long Di Quan

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân