Việc luyện hóa Thế Giới Bản Nguyên sẽ mất khá nhiều thời gian, vì để rút ngắn quá trình… Lạc Nam dùng thêm Nguyên Thạch Siêu Phẩm để hỗ trợ nàng.
Nhưng có một điều khiến hắn và Vân Tiêu không thể ngờ được là, một nửa Thế Giới Bản Nguyên này như vốn đã thuộc về nàng ngay từ đầu, bây giờ là vật quay về chủ mà không phải luyện hóa.
Gần như không đến nửa tháng, nó đã cùng Vân Tiêu hòa hợp một cách hoàn mỹ.
Nàng thậm chí không cần phải cảm ngộ, không cần phải nắm giữ quy tắc Siêu Thần… mọi thứ cứ thuận lợi như nước chảy thành sông.
Đối với một kẻ mất tận hai năm để luyện hóa Nguyên Giới Bản Nguyên như Lạc Nam, nhìn mà chỉ biết ghen tị.
Nghĩ lại cũng đúng mà thôi, đối với đại năng thông thường… cái khâu khó nhất trong việc luyện hóa Thế Giới Bản Nguyên và đột phá Siêu Thần chính là quá trình lĩnh ngộ và nắm giữ Siêu Thần Quy Tắc.
Còn Vân Tiêu dù là đại năng, nhưng ngay cả các Quy Tắc Siêu Thần Viên Mãn nàng cũng có thể điều động từ mảnh gốm, thì việc luyện hóa Thế Giới Bản Nguyên thuận lợi như nước chảy thành sông cũng không khó lý giải.
“Nếu như phần bản nguyên này đã từng thuộc về Vạn Đạo Thần Chủ, thân phận của nàng ấy xem ra ngày càng rõ ràng rồi…” Thần Huyền Huân mỉm cười:
“Không hổ là Bất Hủ Chi Chủ do ta lựa chọn, ngay cả nhân vật như Bất Hủ thượng cổ – Vạn Đạo Thần Chủ cũng vào tay.”
Vân Tiêu hé mở đôi mắt đẹp, một luồng khí tức mạnh mẽ lan tỏa khắp toàn thân nàng…
“Bán Siêu Thần!” Lạc Nam tán thưởng nói:
“Không hổ là vị hôn thê của ta.”
“Không.” Vân Tiêu nhìn hắn khẽ lắc đầu, gò má tuyệt mỹ hiếm thấy hiện lên hai rạng mây hồng:
“Không còn là vị hôn thê, ta sẽ trở thành thê tử của chàng.”
“A.” Lạc Nam sửng sốt, mọi thứ đến quá đột nhiên, hắn lắp bắp nói:
“Chúng ta còn chưa thành thân mà.”
“Việc bái đường chờ về Nguyên Giới thực hiện sau cũng được.” Vân Tiêu vuốt nhẹ lọn tóc, nắm tay hắn kéo đi:
“Hiện tại phu thê động phòng.”
Lạc Nam tim đập thình thịch, không ngờ tuyệt thế nữ thần lại là người chủ động, nhưng sau đó hắn lại nghiêm túc kéo nàng ôm lấy, ôn nhu nói:
“Ta muốn chuyện tình của hai ta phải không nhiễm tì vết, nàng đừng vì nóng lòng truyền thụ Vô Thượng Quy Tắc cho ta mà tự ép buộc mình.”
“Nhìn ta có giống không tình nguyện?” Vân Tiêu nhoẻn miệng cười, nụ cười như vạn hoa đua sắc thắm, đôi mắt thâm thuý của nàng hiện lên một vẻ kích thích cùng hưng phấn:
“So với bái đường rồi động phòng một cách truyền thống, ta ưa thích trải qua những khoảnh khắc như thế này, dâng hiến cho chàng rồi chung tay giết địch, đây sẽ là kỷ niệm vĩnh viễn, tuyệt vời trong lòng ta.”
Lạc Nam nhìn nàng, thấy được sự quyết tâm và một tia e thẹn…
Hắn xem như đã hiểu, Vân Tiêu từ nhỏ đã là một nữ cường nhân, đơn độc giết ra thiên địa thuộc về chính bản thân nàng, mặc dù điềm tỉnh và ung dung trong hầu hết tình huống, nhưng thật ra nàng có sự kiêu ngạo đến tận xương tuỷ.
Hiện giờ lại bị Siêu Thần Viên Mãn truy sát khắp nơi, nàng và nam nhân của mình phải trốn đông trốn tây tránh né… hắn còn vì nàng mà bị thương.
Điều này đã động vào lòng tự tôn của Vân Tiêu…
Cùng với nam nhân nàng chọn hòa hợp, có được thực lực để lật ngược tình thế.
Chuyện hoàn hảo như vậy, tại sao lại không làm?
Nhịn nhục trở về Nguyên Giới rồi mới trao thân cho hắn để làm gì? Còn ý nghĩa gì nữa chứ?
Vân Tiêu tình cảm nhưng cũng đầy lý trí, so với bản thân mình, nàng càng muốn bảo vệ tôn nghiêm của Lạc Nam.
Nàng không muốn nam nhân của mình phải chật vật lẫn trốn, nàng muốn kẻ địch phải trả giá bằng máu.
“Nếu chàng còn từ chối, thật khiến ta phải thất vọng.” Vân Tiêu trong trẻo nói.
“Ai từ chối?” Lạc Nam mỉm cười, bàn tay bắt đầu không yên phận lưu chuyển trên eo thon của nàng, thủ thỉ bên tai ngọc:
“Ta cầu còn không được.”
Hắn phất tay, một chiếc giường bạch ngọc lớn có lót nệm mềm mại đã hiện ra giữa không gian.
Vân Tiêu nhẹ cắn môi anh đào, ý niệm nhẹ động… y phục trên thân chậm rãi biến mất.
Lạc Nam nín thở trước khung cảnh này, trong mắt ngập tràn kinh diễm và tán thưởng.
Dù biết rằng Vân Tiêu rất đẹp, nhưng giờ đây hắn vẫn thần hồn điên đảo trước tuyệt tác của tạo hóa đang ở trong tầm mắt.
Băng cơ tuyết cốt, uyển chuyển ma mị, da thịt không giọt tỳ vết, cổ thiên nga cao quý, xương quai xanh tinh xảo, những nơi cần lõm thì lõm, những nơi cần lồi thì lồi, eo thon một nắm, gò bồng căng đầy kiêu hãnh vểnh cao… từng đường cong hoàn mỹ cùng đôi chân dài miên mang.
Đặc biệt là những vị trí tô điểm màu hồng diễm lệ, có thể làm điên đảo chúng sinh.
Bá Y biến mất, Lạc Nam cuồng dã áp lên kiều thê của mình, khóa chặt lấy bờ môi thơm ngát của nàng.
“Ưm…” Giai nhân nhẹ giọng nỉ non:
“Dù là Vân Tiêu hay Vạn Đạo Thần Chủ, đều là nữ nhân của chàng… không cần phải thương tiếc.”
“Tuân mệnh lão bà!”
Huyết hồn sôi sục, Lạc Nam đại triển thần uy, tận hưởng những gì tuyệt hảo nhất trong dương thế.
Đào hoa nở rộ…
“Đáng giận, đây chính là Bất Hủ Thần Vật… bọn hắn lại dám khinh nhờn chốn linh thiêng, thật không xem ta ra gì.” Kim Thần Nhi nổi giận thở phì phò, muốn đem đôi nam nữ kia trục xuất ra ngoài.
“Không hề khinh nhờn, ngược lại đây chính là khoảnh khắc lịch sử.” Thần Huyền Huân kích động và chờ mong nói:
“Ngươi chẳng lẽ không muốn nhìn thấy Bá Đạo Quy Tắc và Vô Thượng Quy Tắc hòa quyện sao?”
Kim Thần Nhi sửng sốt, gương mặt non nớt đầy vẻ ngây thơ lầu bầu:
“Nói cũng có lý nha, để xem…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 214 |
Ngày cập nhật | 07/06/2025 15:39 (GMT+7) |