Nhưng lần này không đến Bất Hủ Yêu Vực, Bá Chủ Chi Thành cũng đã thu vào đan điền.
Chỉ có một đôi nam nữ nắm lấy tay nhau, lặng lẽ dạo bước giữa một phiến không gian hỗn loạn, đổ nát, bên cạnh hai người còn có một toà tháp nhỏ trôi lơ lửng.
Đến giữa trung tâm của phiến không gian này, từng mảng ký ức xưa cũ hiện về trong tâm trí.
Nữ nhân bất chợt quỳ xuống, thanh lệ chảy dài trên gò má, thanh âm nghẹn ngào:
“Gia gia, phụ thân, mẫu thân, các vị trưởng lão, toàn thể tộc nhân… tội nữ Huyền Huân rốt cuộc trở về tổ địa!”
Thấy thê tử của mình như vậy, Bất Hủ Bá Chủ cao cao tại thượng cũng quỳ xuống bên cạnh nàng, cực kỳ nghiêm túc nói:
“Tiểu tế Lạc Nam cùng thê tử Huyền Huân viếng thăm anh linh Bất Hủ, trang sử hào hùng do các vị dùng máu và hồn viết lên, tiểu tế nguyện ý cùng nàng viết tiếp bằng tính mạng của tất cả đại địch.”
“Phu quân!” Thần Huyền Huân nhịn không được ôm chặt lấy hắn, vùi đầu vào lòng nam nhân khóc nức nở.
Lạc Nam sủng ái vuốt ve mái tóc hoàng kim bóng mượt của nàng, ngắm nhìn dung nhan khiến Bất Hủ Thần cũng phải rung động khóc như lê hoa đái vũ.
Thật sự thì từ khi nàng lấy thân phận linh tính của Hệ Thống gặp hắn cho đến ngày hôm nay, hắn cũng chẳng nhớ là đã trải qua bao nhiêu năm tháng…
Nhưng đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng khóc đến như vậy.
Có vẻ như chỉ có ở chính nơi này mới có thể chạm được vào chỗ mềm yếu nhất trong nội tâm của nàng.
Hắn đã hoàn thành lời hứa, sẽ cùng nàng quay về Bất Hủ Cổ Tộc.
Chỉ là sau trận chiến kia, vùng không gian này đã trở thành chốn hoang tàn, sức mạnh huỷ diệt của một vị Bất Hủ Thần tự bạo cũng như đại chiến kịch liệt xảy ra trước đó đã tạo nên một chỗ hư không, trống rỗng, hoang tàn, ngay cả một tia Nguyên khí cũng không còn tồn tại.
Đã từng huy hoàng trong quá khứ, giờ đây chẳng khác nào cõi u minh.
“Thật kỳ lạ!” Lạc Nam thầm nghĩ:
“Với đẳng cấp của Chung Cực Giới, không khó để phục hồi nơi này sau khoảng thời gian dài như thế.”
“Đó là sự tôn trọng mà Giới Linh dành cho Bất Hủ Thần Chiến.” Kim Thần Nhi truyền âm giải thích:
“Nơi có Bất Hủ Thần nằm xuống, mặc kệ là nguyên nhân nào, Giới Linh cũng sẽ không cưỡng ép thay đổi hay hồi phục, nó là minh chứng cho lịch sử Chung Cực.”
“Bất Hủ Yêu Vực cũng giống như thế, nó sẽ không chữa trị.”
“Hậu nhân sau này muốn tưởng nhớ chiến tích cấp Bất Hủ, có thể đến những nơi như thế này mà quan sát.”
“Hóa ra là như vậy!” Lạc Nam hiểu ra, lại dành cho Chung Cực Chi Linh thêm một phần tôn trọng.
“Phu quân!” Thần Huyền Huân ngẩng đầu, gò má đỏ ửng nói:
“Thiếp khóc có khó coi không?”
Nàng cũng biết đây là lần đầu tiên mình khóc trước mặt hắn.
Từng ấy thời gian sống chung, dù đối mặt với không biết bao nhiêu biến số, nàng vẫn luôn duy trì sự tự tin và bí hiểm mà…
“Người đẹp làm gì cũng đẹp.” Lạc Nam vuốt ve gò má nàng, kích động đến cả người run rẩy:
“Mặc dù không phải lần đầu tiên, nhưng được chạm vào nàng bằng xương bằng thịt, ta vẫn như lạc trong mộng đẹp.”
Vốn tưởng rằng đời này nàng vĩnh viễn không thể có được thân thể nhân loại, chỉ tồn tại ở dạng lực lượng ngưng tụ của nữ linh Sát Kim Đỉnh.
Bởi lẽ Bất Hủ Chi Thân không còn, cách duy nhất đúc lại chính là tu luyện Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Nhưng có ai ngờ được, tầng cuối cùng của môn công pháp này lại là Bất Hủ Thần Khu, so với Bất Hủ Chi Thân cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn đúc được cho tất cả nữ linh của hắn.
Từ đó Thần Huyền Huân đã có nhục thân, là nữ chủ nhân chấp chưởng Sát Kim Đỉnh.
“Đáng ghét!” Thần Huyền Huân liếc xéo đôi mắt đẹp, phong tình vạn chủng:
“Mấy năm qua từ đầu đến chân đều quen thuộc cả rồi, còn ra vẻ như vậy.”
“Ai bảo thê tử của ta quá mê người?” Lạc Nam mỉm cười.
“Các vị thấy đó, nam nhân này mặc dù có chút xấu xa, nhưng hắn so với nữ nhi càng thêm xuất chúng.” Thần Huyền Huân hạnh phúc nhìn quanh, đầy kiêu hãnh nói rằng:
“Thành tựu lớn nhất trong đời nữ nhi không phải là được Bất Hủ Thần Tháp công nhận, mà là được gả cho chàng.”
“Gia gia đại nhân, phụ mẫu nhị vị đại nhân và các tiền bối.” Lạc Nam cao giọng nói:
“Được Huyền Huân lọt mắt xanh là phúc phận của tiểu tế.”
“Mệt các ngươi quá!” Kim Thần Nhi nghe không nổi nữa, gắt giọng:
“Rồi có muốn trọng lập lãnh địa hay không?”
Lạc Nam nhìn sang Thần Huyền Huân, nàng nở nụ cười rạng rỡ:
“Nơi này là nhà của thiếp, cũng là nhà của chàng và các tỷ muội.”
Nàng đã theo hắn vào tiểu hành tinh màu xanh xinh đẹp kia, nàng đã theo hắn vào Lạc Gia ở Việt Long Tinh, nàng đã theo hắn vào Lạc Gia ở Nguyên Giới.
Ba kiếp người, nàng theo hắn đủ ba lần.
Hôm nay, hắn muốn theo nàng về nhà của nàng.
Không sai, tổ địa huỷ diệt năm đó của Bất Hủ Cổ Tộc chính là nơi mà Lạc Nam muốn lập xuống căn cơ tại Chung Cực Giới.
Như tro tàn lại cháy, như dục hoả trọng sinh.
Không có Thần Huyền Huân sẽ không có Lạc Nam.
Ý chí Bất Hủ sẽ từ nơi khởi nguồn của nó, một lần nữa quét ngang Chung Cực với hình thái hoàn toàn khác, dữ dội hơn, mãnh liệt hơn và bá đạo hơn.
Đó là ý chí của Bá Chủ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 193 |
Ngày cập nhật | 07/09/2025 08:39 (GMT+7) |