“Loạn Thời Tru Thần Trận!”
ẦM! ẦM! ẦM!
Theo khẩu quyết của hắn, Lạc Hồng Kiếm thì kết thành Diệt Thần Kiếm Trận, Nguyệt Hồng Kiếm thì mang theo thời không loạn lạc ngưng kết thành Loạn Thời Tru Thần Trận.
Hai toà tuyệt đại kiếm trận đan xen vào nhau, tạo thành cơn bão kiếm kinh hoàng, sức mạnh tuyệt đối của Lạc Hồng Kiếm và sát phạt vô biên của Nguyệt Hồng Kiếm hòa quyện chặt chẽ, không chút kẻ hở, phong tỏa càn khôn, không cho con mồi bất cứ cơ hội nào để thoát khốn.
Tuy là hai đại kiếm trận, nhưng chúng nó hòa hợp thành một thể thống nhất.
Chưa kể, trong kiếm trận này, mỗi luồng kiếm khí đều mang theo uy năng của Bá Kiếm Quy Tắc và Bá Chủ Quy Tắc…
Diệt Quy Thần Chủ bản thể không nao núng, Tiệt Đạo Kiếm trong tay nàng ngân lên một tiếng chát chúa như muốn xé toạc định mệnh.
Trước thế công cấp độ này, dù Diệt Quy Thần Chủ có tận ba người cũng cảm nhận được nguy cơ dữ dội.
“Luân Hồi Quy Nhất!” Cả ba nghiêm nghị quát lên, đột ngột dung hợp vào nhau.
Mái tóc dài xuất hiện từng lọn trắng bạt, hiển nhiên là nhận phản phệ không nhỏ khi dung hợp cùng bản thể đến từ quá khứ và tương lai.
Dù sao thì Diệt Quy Thần Chủ vốn không sở hữu năng lực miễn nhiễm phản phệ, nên việc thi triển những thủ đoạn tác động đến luân hồi tại Chung Cực Giới khiến nàng phải trả giá nhất định.
Càng đáng sợ hơn, ba thanh Tiệt Đạo Kiếm ở ba dòng thời không cũng nhập vào nhau, chiến lực bùng phát chưa từng có.
Bách Xuyên Quy Hải lại xuất, Kiếm Đạo được đẩy lên cực hạn, một đại kiếm hải rít gào mà ra, so với trước đó thi triển mạnh lên theo cấp số nhân.
Chiêu này có thể xưng là Luân Hồi Kiếm Hải!
OÀNH OÀNH OÀNH…
Tuyệt đại Kiếm Trận đụng phải Luân Hồi Kiếm Hải, chiến trường bị chém đến không còn chút gì, ngay cả dãy núi xa xăm cũng xuất hiện vô vàn vết kiếm khổng lồ, trùng điệp đứt đoạn.
Những tiếng nổ vang vọng liên miên không dứt.
Kiếm Trận và Kiếm Hải tung hoành ngang dọc, không ai chịu nhường ai.
Lạc Nam thét dài một tiếng: “Đánh tiếp!”
Bất Hủ Thần Tháp chấn động, lực lượng như thác lũ đổ xuống, hòa vào cơ thể hắn.
Bá Cực Đỉnh to hơn gấp đôi, Bá Chủ Thần Thế tiếp tục bành trướng.
Độc Bá Kiếm Thể kích hoạt, song kiếm reo vang, Bá Kiếm Thế càng thêm ngưng thực.
Song Thế dung hợp vào nhau, nghiền ép trực diện!
ĐÙNG!
Thế của Diệt Quy Thần Chủ rạn vỡ, ánh mắt hiện lên vẻ hoảng hốt, hiển nhiên không ngờ Lạc Nam còn chưa tung toàn lực.
“Đây chính là đại thế đã huỷ diệt Tần Dương!” Lạc Nam ngạo nghễ nói:
“Nàng lấy gì chống lại?”
Lạc Hồng Kiếm cùng Nguyệt Hồng Kiếm đặt chéo vào nhau, nhất kiếm Tị Thần, nhất kiếm Đồ Thần đồng loạt trảm.
Kiếm khí đỏ và đen theo hình chữ X bá đạo lao thẳng đến.
Từng cơn sóng, từng luồng kiếm khí của Luân Hồi Kiếm Hải nát tan, phân thành bốn hướng.
“PHỐC!”
Diệt Quy Thần Chủ phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đẩy lùi hàng vạn trượng, đôi mắt thâm thuý ngưng tụ.
Lạc Nam không cho nàng cơ hội thở dốc, sức mạnh của Bất Hủ Thần Thể bạo tăng, cơ bắp nổi cộm lên, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên bắp tay, lại tiếp tục xuất kiếm:
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
Nguyệt Hồng Kiếm còn lại cũng chuyển sang trạng thái Lạc Hồng.
Song kiếm cự đại trong tay, điên cuồng giáng xuống.
Kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, kiếm sau chồng lên kiếm trước…
Hai luồng Hãm Quân Xa Luân cùng lúc ập đến, có thể vây hãm vạn quân, sinh linh tuyệt diệt.
Diệt Quy Thần Chủ hít sâu một hơi, thét lên: “Bất Hủ Kiếm Kỹ – Tiệt Đạo Thôn Thiên!”
Nàng ta tung kiếm chém ra thành hình vòng cung trước mặt mình…
Kiếm khí xoay tròn tạo thành một cái lỗ đen như vũ trụ vô tận, sâu không thấy đáy.
Lỗ đen ngày càng bành trướng, cố gắng cắn nuốt toàn bộ kiếm khí chồng chất từ Hãm Quân Xa Luân.
Nhưng đúng lúc này, ẩn trong thế kiếm của Lạc Nam lại có Bá Thần Lực bùng nổ, gần chục vạn loại Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ nổ tung.
Trong đó có hàng vạn Đạo Ma thu từ Bá Ma, Tần Dương, vô số Đạo Lôi, Đạo Băng, Đạo Hoả từ các phương bại tướng…
Khi tất cả cùng hiển uy, dù là Bất Hủ Kiếm Kỹ cũng ăn không tiêu.
BÙM!
Tiệt Đạo Thôn Thiên sụp đổ, lỗ đen vũ trụ phá toái…
“PHỐC!” Diệt Quy Thần Chủ lần đầu thổ huyết, bị Hãm Quân Xa Luân chấn bay.
“Bại đi!” Lạc Nam nâng tay, điều khiển Bá Cực Đỉnh đập xuống.
“Hư Vô Kiếm Đạo!” Diệt Quy Thần Chủ vung kiếm chém vào chính mình.
Một kiếm này khiến thân thể, linh hồn đều hóa thành trạng thái hư vô.
Muốn dùng trạng thái hư vô né tránh, nào ngờ Bá Cực Đỉnh đột ngột chuyển sang trạng thái Hư Vô của Hư Vô Đỉnh.
Hư Vô có thể tìm thấy Hư Vô, oanh tạc trực diện.
“Hự!” Diệt Quy Thần Chủ lại bị chấn bay, xương cốt toàn thân tan rã.
“Thủ đoạn rất nhiều, nhưng ta lại nhiều hơn!” Lạc Nam cười lạnh.
Tốc Biến triển khai, một lần nữa xuất hiện đã ở trước mặt, song kiếm xuất động, mãnh liệt bổ ra, không chút thương hoa tiếc ngọc.
Bỗng nhiên mục tiêu hóa thành sương khói tiêu tán, thanh âm thanh lãnh của nữ tử vang vọng sau lưng:
“Huyễn Kiếm Đạo – Tiệt Hồn Nhất Kiếm!”
Hiển nhiên vừa rồi nàng ta sử dụng Huyễn Kiếm Đạo, dung hợp Huyễn Thuật vào trong kiếm khí, qua mặt Lạc Nam khiến hắn tưởng mình trọng thương và xuất thủ từ phía sau.
PHỐC!
Lạc Nam trọng thương, Tiệt Đạo Kiếm đi xuyên qua cơ thể hắn, Tiệt Thần Kiếm Thế và Diệt Quy Thần Thế xâm nhập vào linh hồn, thể nội, huỷ diệt bừa bãi.
Tu vi của hắn nhanh chóng rơi rụng, Bất Hủ… Siêu Thần… Thần Đạo…
“Trận này, xem ra ta thắng…” Diệt Quy Thần Chủ nhoẻn miệng cười, bất chợt trực giác báo động kịch liệt, nguy hiểm ập đến.
Theo bản năng, nàng tách rời trạng thái Luân Hồi Quy Nhất, hóa thành ba người.
XOẸT!
Hai thanh Nguyệt Hồng Kiếm đâm xuyên qua đan điền của hai trong ba người từ phía sau, hoàn toàn phế bỏ.
Chẳng biết từ bao giờ, Lạc Nam nhe răng cười xán lạn nhìn đối thủ.
“Làm sao có thể?” Diệt Quy Thần Chủ quay đầu, phát hiện kẻ vừa bị mình xuyên thủng và đánh bại đã hóa thành hư ảnh biến mất.
Trên Nguyệt Hồng Kiếm, con mắt quỷ dị nhìn chằm chằm vào nàng.
“Huyễn bên trong Huyễn!?” Diệt Quy Thần Chủ sắc mặt tái đi vì giận.
Cứ nghĩ đối thủ trúng Huyễn Kiếm Chi Đạo của mình, nào ngờ mình mới là người đang bị đối phương đùa nghịch.
Nếu không phải nhờ vào giác quan của một Bất Hủ Kiếm Tu mà phản ứng nhanh, kịp thời tách thành ba người, e rằng cả bản thể ở ba dòng thời gian đều ngã xuống.
Nhưng dù là thế, bản thể đến từ quá khứ và tương lai đều trọng thương, mất khả năng chiến đấu.
“Bách Xuyên Quy Hải!” Diệt Quy Thần Chủ thịnh nộ chém ra một kiếm mạnh nhất.
Lạc Nam cũng chẳng ngại ngần, song kiếm nghênh hợp, Bá Cực Đỉnh trấn áp từ trên cao.
“BẠO!”
Đột ngột, Diệt Quy Thần Chủ lẫm liệt quát.
Hai tôn bản thể đang trọng thương như hồi quang phản chiếu, dồn nén lực lượng, điên cuồng tự bạo.
“Như vậy cũng được?” Lạc Nam cả kinh, Bá Chủ Thần Văn bao quanh cơ thể.
ĐÙNG!
Chiến trường tiêu tùng, vụ nổ kinh hoàng chấn cho hắn bay như diều đứt dây, Bá Chủ Thần Văn ảm đạm…
Ngàn vạn dặm xung quanh đã biến thành môi trường chân không, mọi thứ đều bị sự tự bạo cắn nuốt.
Ngay thời điểm quyết định tự bạo hai tôn bản thể, Diệt Quy Thần Chủ bạc trắng cả đầu, điều động một tôn Pháp Tướng bảo vệ xung quanh, nhân tướng hợp nhất.
Nàng chấp nhận phản phệ rất lớn từ quy tắc Chung Cực Giới nhưng vẫn thành công trọng thương Lạc Nam.
“May mà ta có Bất Hủ Thần Khu, bằng không vừa rồi thật sự nguy hiểm!” Hắn đổ mồ hôi lạnh.
Cảm nhận được mình suy yếu, sự tự bạo của hai Bất Hủ Thần khiến mình chỉ còn nửa cái mạng, Lạc Nam buộc phải cắn răng:
“Pháp Tướng Thần Thông – Cải Tử Hoàn Sinh!”
Sinh Mệnh Đỉnh chấn động, lực lượng cuồn cuộn bắn ra, lan tràn khắp trong ra ngoài.
Hắn nhanh chóng khôi phục toàn thịnh, hừ lạnh nói:
“Có cố gắng!”
Không ngờ Nghịch Thế Thần Thông – Quá Khứ Trảm – Tương Lai Trảm của nữ nhân này có thể giống Lâm Tích, dù bản thể được triệu hoán có huỷ diệt ở hiện tại cũng không tác động đến dòng thời gian khác.
Có chăng là, Diệt Quy Thần Chủ phải nhận phản phệ ở chính thực tại mà thôi.
“Ngươi là con gián sao? Đánh mãi không vẫn lạc!” So với Lạc Nam, Diệt Quy Thần Chủ càng căm tức hơn.
Rõ ràng mình đã hy sinh nhiều như vậy, nhưng vẫn không thể đánh bại kẻ này, ngược lại hắn còn hồi phục như chưa từng ra trận.
Điều này một phần là nhờ Vĩnh Sinh Điện.
Khi song tu với Phượng Nghi, Lạc Nam đã nâng cấp Vĩnh Sinh Thần Lực thành Vĩnh Sinh Tổ Thần Lực.
Đây là lực lượng được xưng tụng là trị thương hàng đầu Chung Cực Giới, kết hợp với Cải Tử Hoàn Sinh nên mới nhanh chóng khôi phục như vậy.
Đổi lại là Bất Hủ Thần khác như Tần Dương, bị hai bản tôn tự bạo trực diện như vậy không chết cũng tàn phế.
“Đánh đủ chưa?” Lạc Nam lãnh khốc nói:
“Xong rồi thì đến phiên ta!”
Chứng kiến Pháp Tướng hộ thân của đối phương là một nữ Kiếm Thần như pho tượng khổng lồ, trong tay chấp chưởng Tiệt Đạo Kiếm đã biến lớn, khắp toàn thân được vô số quy tắc đại đạo khác nhau lan tràn như gân mạch, sức mạnh vô biên chặn đứng được cả vụ tự bạo vừa rồi.
Lạc Nam cũng không khinh thường, trực tiếp triệu hoán Bá Chủ Thần Tướng.
NGAO!
Hỗn Độn Cuồng Long kiệt ngạo gầm vang, Bá Chủ Thần Tướng tay chấp Loạn Thần Kiếm cưỡi trên thân rồng giáng lâm.
Nhân Tướng Hợp Nhất, Lạc Nam dung nhập vào Bá Chủ Thần Tướng, đồng thời song kiếm trong tay cũng dung hợp vào Loạn Thần Kiếm.
Hai thanh Loạn Hồng Thần Kiếm hiện ra.
“Chủ công, Pháp Tướng của nàng ta là Vô Đạo Kiếm Tướng, ám chỉ ở trước mặt nó không có Đại Đạo tồn tại.” Hỗn Đạo truyền âm nhắc nhở:
“Vô Đạo Kiếm Tướng này không bị ảnh hưởng vì quy tắc và đại đạo của người khác!”
“Muốn bại ta? Vẫn còn chưa đủ đâu!”
Quả nhiên chỉ nghe Diệt Quy Thần Chủ kiêu ngạo tuyên bố, điều động Vô Đạo Kiếm Tướng lao thẳng đến.
Vô Đạo Kiếm Tướng bước thẳng vào Bá Chủ Thần Thế và Bá Kiếm Thế mà không gặp chút ảnh hưởng hay chịu tác động nào.
Lời của Hỗn Đạo đã đúng.
“Vạn Đạo Quy Nguyên – Nhất Kiếm hóa Vạn Kiếm!” Vô Đạo Kiếm Tướng vung kiếm chém ra.
Một kiếm đơn giản nhưng mang theo hư ảnh vạn kiếm, mỗi một hư ảnh lại là một loại Kiếm Đạo khác nhau, phong thiên tỏa địa, che phủ đất trời.
“Bá Chủ Độc Tôn – Vạn Kiếm Trảm!”
Lạc Nam không cam lòng yếu thế, hàng vạn cánh tay mọc ra trên thân Bá Chủ Thần Tướng, cùng lúc Loạn Hồng Thần Kiếm cũng phân ra.
ONG!
Bất Hủ Thần Tháp chấn động, vô vàn kinh văn phóng ra khảm lên từng thanh kiếm.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Kiếm đối kiếm, kinh hoàng và dữ dội chính là những từ có thể miêu tả.
Nhưng suy cho cùng, Tiệt Đạo Kiếm chỉ có một, Loạn Hồng Thần Kiếm và Bất Hủ Thần Tháp lại là hai.
Bất Hủ Thần Chiến, số lượng Bất Hủ Thần Vật định đoạt rất lớn…
Quyền năng của chúng định nghĩa thắng bại…
Diệt Quy Thần Chủ có thể kéo đến lúc này, đã là rất khó có được.
RĂNG RẮC…
Ngàn vạn đại đạo sụp đổ, Loạn Hồng Thần Kiếm trảm nát từng luồng kiếm ảnh thành tinh quang.
Vô Đạo Kiếm Tướng liên tục lùi bước, cho đến khi bị bao trùm trong ánh kiếm loạn lạc đầy trời.
Thân ảnh khổng lồ tan rã thành tia sáng như biển sao đầy trời, thân ảnh yểu điệu của Diệt Quy Thần Chủ vô lực rơi xuống.
Tóc đã bạc trắng, môi đã tái đi, Tiệt Đạo Kiếm cắm xuống bên cạnh.
Trôi nổi giữa chiến trường vô định.
Nhìn về phía xa, tất cả dãy núi như những bức tường thành đã bị san lấp thành bình địa tự bao giờ…
Trong Linh Giới Châu, Vân Tiêu trầm mặc, dù Diệt Quy Thần Chủ đã bại nhưng nàng vẫn khâm phục ý chí chiến đấu và thực lực của nữ nhân này.
Chẳng trách trong quá khứ, Thư Vân đã không thể hạ thủ.
Lạc Nam ung dung rơi xuống, Nguyệt Hồng điểm ngay mi tâm của nữ nhân, lạnh nhạt nói:
“Ta thắng rồi!”
“Mạnh lắm…” Diệt Quy Thần Chủ cảm thán thì thào:
“Đã lâu rồi chưa đánh sảng khoái như vậy.”
“Để ta tiễn nàng một đoạn vậy!” Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, sát khí phủ xuống, một kiếm lãnh khốc đâm vào đan điền.
KENG!
Chợt, kiếm của hắn vô tình đâm trúng mảnh gốm sứ.
“Hử?” Lạc Nam nhíu mày.
Với thực lực hiện tại của hắn, mảnh gốm này căn bản không thể ngăn chặn được.
Nhưng hắn tạm thời dừng tay, bởi vì hắn cảm ứng được nguồn lực lượng trong mảnh gốm này không hề nhỏ, nếu như vừa rồi mang ra hấp thụ hoàn toàn, Diệt Quy Thần Chủ sẽ có thể tiếp tục cầm cự.
“Tại sao?” Lạc Nam hỏi.
“Kiếm tu chiến đấu không dùng ngoại vật!” Diệt Quy Thần Chủ thản nhiên đáp.
“Không tệ!”
Lạc Nam thu hồi mảnh gốm, đưa tay nắm lấy Tiệt Đạo Kiếm, khóe môi nhếch lên:
“Thu chiến lợi phẩm vậy!”
Mấy lão bà Kiếm tu vẫn chưa có ai đột phá Bất Hủ, dù Tiểu Hồng Nhi đã thăng cấp xong, hắn vẫn cần Tiệt Đạo Kiếm cho các nàng.
“Không được!” Diệt Quy Thần Chủ như mèo bị đạp đuôi khi hắn muốn lấy đi kiếm của mình, chẳng biết lấy từ đâu ra sức lực phóng lên lao đến.
Lạc Nam lạnh lùng, vung tay đấm ra, vẫn muốn thu giữ Tiệt Đạo Kiếm.
“Khi dễ người của mỗ, các hạ uy phong thật lớn, hé hé…” Bỗng nhiên một tiếng cười quỷ dị xông thẳng vào linh hồn.
Bất Hủ Thần Hồn cảm nhận được nguy cơ, tự hành phòng ngự.
“Hự.”
Dù là thế, Lạc Nam vẫn cảm giác như có ai dùng vô số mũi kim đâm lên linh hồn mình, khiến hắn đau đớn mà lùi vài bước.
Định thần trở lại, chỉ thấy một nam tử làn da trắng bệch như bạch tạng, tô son điểm phấn đậm hơn cả nữ nhân, thân hình ẻo lả đứng ở phía trước Diệt Quy Thần Chủ.
“Cấm Lão…” Diệt Quy Thần Chủ thì thào, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Nơi này mặc dù bí mật, nhưng quy mô vừa rồi lớn đến mức san lấp tất cả, khó tránh khỏi cấp trên cảm ứng được mà đuổi đến.
Nàng biết khi Cấm Lão xuất hiện, mạng của mình đã được bảo trụ.
Bởi lẽ Cấm Khu đang trên đà phát triển, nhân lực thiếu thốn, sẽ không chấp nhận hy sinh Cấm Thần như nàng, đó là mất mát rất lớn.
Vốn dĩ Tần Dương cũng chỉ được lệnh đi cảnh cáo hoặc chiêu mộ Lạc Nam, Cấm Khu chưa từng hướng đến kịch bản đôi bên quyết chiến sinh tử nên mới không lường được việc đối phương ngã xuống.
“Vẫn không tránh khỏi…” Lạc Nam bình thản mỉm cười, siết chặt chuôi kiếm.
Một vị Pháp Tướng khác trong đan điền của hắn lẳng lặng mở ra đôi mắt uy nghi, sẵn sàng cho mọi tình huống.
Từ trong thông tin mà Tần Dương cung cấp, không khó đoán ra tên quái nhân trước mặt là ai.
Vô Ưu Cấm Lão!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2025 08:39 (GMT+7) |