“Người ta chỉ là phận liễu yếu đào tơ, Bá Chủ đại nhân đâu cần phải nghiêm túc như vậy nha?”
“PHỐC!” Lạc Nam suýt chút nữa nôn ra.
Chứng kiến biểu cảm và tư thái của tên này, hắn chỉ ước gì mình mất đi mọi giác quan.
Ngoài mặt thì như vậy, nội tâm lại không dám xem nhẹ chút nào.
Vừa rồi kẻ này còn chưa xuất hiện đã dùng âm thanh tập sát linh hồn khiến ngay cả người có Bất Hủ Thần Hồn như hắn cũng phải đau nhói.
Đủ thấy nếu như là một vị Bất Hủ bình thường khác, e rằng đã trọng thương.
Vô Ưu mặc dù diện mạo quái dị nhưng lòng dạ lại hiểm ác vô cùng, là nhân vật cực khó đối phó.
“Cấm Lão… chúng ta đi thôi!” Diệt Quy Thần Chủ thở dài:
“Trận này ta bại rồi!”
“Hé hé, ngươi bại là chuyện của ngươi.” Vô Ưu Cấm Lão liếm liếm bờ môi:
“Chưa thể chiến với Bá Chủ đại danh đỉnh đỉnh một trận ra trò, mỗ sao có thể cam tâm?”
“Vừa vặn!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, lạnh lùng nói:
“Bá Việt Tông cùng Cấm Khu vốn không thù không oán, ngươi lại cử Tần Dương đến gây sự.”
“Chẳng lẽ nghĩ rằng thiên hạ ở Chung Cực Giới này thuộc về Cấm Khu sao?”
Tiên hạ thủ vi cường, hắn lập tức ra tay.
KENG!
Song kiếm ngân vang, lần này cả Bá Kiếm Thế và Bá Chủ Thần Thế đều dồn nén vào thân kiếm, thông qua Vực Thần Đạo Kinh vận chuyển, cùng lúc trảm ra.
Thần Tị – Đồ Thần!
Song kiếm cùng xuất, kiếm khí như hồng, quét ngang càn khôn.
“Ây da, thật sự là không biết thương hoa tiếc ngọc!” Vô Ưu hờn dỗi nói:
“Dọa chết người ta!”
Ngoài miệng nói vậy, động tác của y lại không chậm chút nào.
Móng tay bất chợt kéo dài như mười lưỡi đao, hóa thành một cặp Bất Hủ Âm Thần Trảo, hung hăng vồ xuống.
ROẸT!
Như kim loại ma sát kịch liệt, tia lửa bắn tung tóe, thế kiếm của Lạc Nam bị xé toạc.
Lạc Nam nhướn mày, hắn nhận ra số lượng Sát Vực ẩn bên trong song trảo nhiều gấp đôi so với Vực của mình, đây là lý do Vô Ưu dễ dàng hóa giải công kích.
Hơn nữa đối phương cũng có thủ đoạn ngưng tụ Vực giống như Vực Thần Đạo Kinh.
“Bá Chủ đã không nể tình, vậy mỗ không cần khách khí!” Vô Ưu biểu lộ lạnh lẽo bước ra một chân.
XOẸT!
Một môn thân pháp Bất Hủ triển khai, thân ảnh của lão biến thành hàng vạn.
Trên không, phía sau, hai bên, từ dưới lòng đất… khắp nơi đều có bóng dáng của Vô Ưu.
Song trảo gào thét, phô thiên cái địa vung trảo vồ ra.
“Hừ!”
Lạc Nam lạnh lùng, Loạn Đỉnh Bá Cực Trận tung hoành trên không, hai toà Kiếm Trận như bão tố xoay quanh cơ thể, bảo vệ mọi phương hướng.
Nhưng bỗng nhiên, toàn bộ thân ảnh của Vô Ưu như tiến vào một chiều không gian khác, xuyên qua Kiếm Trận, xuyên qua các đỉnh nghiền ép, tập sát thẳng vào Lạc Nam ở trung tâm.
BÙM!
Cơ thể hắn nổ tung chia năm xẻ bảy, hóa thành bóng tối tan biến.
Hình Nhân Hắc Ám thế mạng, Lạc Nam mở ra Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn, Cổ Ngữ – Phật mở ra, phật quang phổ chiếu, soi thấu chúng sinh.
Cảm nhận được vị trí bản thể của Vô Ưu ẩn trong vô số thân ảnh, Tốc Biến triển khai, song kiếm mãnh liệt chém xuống.
“Hảo thủ đoạn!” Vô Ưu nở nụ cười, thân ảnh lại chìm vào một tầng không gian, dễ dàng né tránh, một tay duỗi ra điểm vào trán Lạc Nam:
“Si Tình Chú!”
Lạc Nam rùng mình, cảm giác được đầu ngón tay kia ẩn chứa một loại chú ấn có màu hồng, mang theo Bất Hủ Linh Hồn cực mạnh có thể tác động đến cảm xúc, linh trí và cả tiềm thức.
Không khó tưởng tượng nếu bị điểm vào một chút này, bất cứ ai cũng sẽ bị Vô Ưu thao túng tâm lý, sinh ra cảm tình với đối phương.
Nghĩ đến cảnh mình động tâm với tên này, dù chỉ là nửa khắc vẫn đủ khiến Lạc Nam suýt chút nôn ra, da gà, tóc gáy dựng đứng.
“Cút!” Hắn phẫn nộ gầm lên, Bá Kiếm Thế cùng Bá Chủ Thần Thế bạo phát, dung hợp vào nhau.
Phía sau lưng hắn, hư ảnh Hoàng Trung Lý xuất hiện, cường hóa Quy tắc chi lực.
“Hự!”
Vô Ưu bị sức ép cường đại đẩy lùi, hai chân liên tục đạp không, u oán nói:
“Sao người nỡ từ chối phũ phàng?”
Trong thanh âm mang theo Mị Âm tu luyện đến cực hạn.
Cái loại Mị Đạo đã tu đến mức đăng phong tạo cực, có thể không cần dung nhan, không cần bề ngoài, không cần diện mạo chỉ một tiếng nói đã có thể gây nên tiêu hồn thực cốt, khiến người khác ý loạn tình mê.
May mắn bản lĩnh chống lại Mị Thuật của Lạc Nam đã được tôi luyện, lại thêm tâm cảnh vững vàng nên không bị trúng chiêu, vẫn cảm thấy hoảng hồn trong thoáng chốc.
Thấy Lạc Nam không dễ trúng chiêu, Vô Ưu ném cho hắn mị nhãn, tình cảm như sóng nước, cất tiếng cười:
“Hé hé hé, ái lang của nhân gia…”
Mị Âm được phóng đại đến cực hạn, nhuộm hồng cả đất trời.
“Cút bà mày đi!”
Lạc Nam nộ hống, Thiên Âm Đạo Kinh vận chuyển đến cực hạn, Phật Âm, Ma Âm, Sát Âm, Tà Âm, Thiện Âm…
Tất cả mọi loại Thiên Sinh Âm Vận kết hợp gào thét như trống trận ầm ầm oanh tạc, nhưng vẫn không thể hoàn toàn xua tan tiếng cười của Vô Ưu, nó cứ như xông thẳng vào đại não của hắn.
NGAO!
Bất Hủ Bá Long Hồn kiệt ngạo gầm thét, long trảo hung hăng vồ nát một tia Mị Âm còn tồn đọng…
Lạc Nam đổ mồ hôi, thủ đoạn của tên này quá mức quỷ dị và biến thái.
“Bá Chủ tâm tính kiên định, có thể chống lại cả tình cảm của người ta…” Vô Ưu ra vẻ nũng nịu:
“Thế mà nghe đồn ngươi đào hoa, mỹ nhân vờn quanh, hôm nay nhìn thấy chính là một kẻ không biết thưởng thức phong hoa tuyết nguyệt!”
“Nguyệt cái rắm!” Lạc Nam trán nổi gân xanh.
Bá Cực Đỉnh dung hợp trở lại, như hóa thành một cái nón bảo hiểm trùm lên trên đầu.
Thủ đoạn của Cấm Lão này quá nguy hiểm về thể xác và cả tinh thần, hắn buộc lòng phải dùng Bá Cực Đỉnh bảo vệ tâm trí mình.
“Càng là như vậy, càng khiến ta động lòng!” Vô Ưu cười khanh khách, chợt lấy ra hai khối đá.
“Đi!”
Vô Ưu vung tay ném ra, một khối đá xanh ném về Lạc Nam, một khối đá đỏ ném về Diệt Quy Thần Chủ.
“Lưỡng Từ Thạch!?” Thần sắc Diệt Quy Thần Chủ kịch biến:
“Cấm Lão ngươi điên rồi!”
Thấy biểu hiện của nàng, Lạc Nam có ngốc đến đâu cũng biết hai khối đá này là tà vật.
“Hự!” Diệt Quy Thần Chủ không còn đủ sức chống lại, bị khối đá đỏ xuyên thủng cơ thể.
Khối đá xanh lao thẳng vào người Lạc Nam.
“Chặn nó!” Hắn gấp gáp ra lệnh.
ONG!
Bất Hủ Thần Tháp sừng sững giáng xuống, trấn thẳng lên khối đá.
Nào ngờ khối đá này vậy mà xuyên qua Bất Hủ Thần Tháp như không tồn tại, trực tiếp phá cả Bá Chủ Thần Văn, lao vào cơ thể hắn.
ẦM!
Khoảnh khắc đó, Lạc Nam cảm giác được một cỗ hấp lực cực lớn khiến hắn mất tự chủ mà lao về phía Diệt Quy Thần Chủ.
Mà Diệt Quy Thần Chủ cũng đang bay thẳng về phía hắn.
Cơ thể hai người dán chặt lấy nhau…
“Không xong, chàng và ả đang dung hợp!” Vân Tiêu thấy cảnh này mà giật mình nói.
Lạc Nam tê dại cả da đầu, mặc kệ là chuyện gì, dung hợp theo đúng nghĩa đen như thế này chắc chắn không phải chuyện tốt.
Nhất là khi đó còn là do kẻ biến thái như Vô Ưu cố tình gây ra.
Hắn điều động Bá Kiếm Quy Tắc và cả Bá Chủ Quy Tắc tác động lên khối đá trong cơ thể mình, nhưng nó vẫn lù lù bất động, còn đang hút mạnh khối đá bên phía Diệt Quy Thần Chủ.
“Khà khà, một vị Cấm Thần hoàn mỹ sắp được tạo ra.” Vô Ưu hai mắt sáng ngời nhìn lấy cảnh này, như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật:
“Bá Chủ và Diệt Quy Thần Chủ kết hợp, đủ tư cách làm đạo lữ tuyệt vời của mỗ!”
PHỐC!
Lạc Nam nghe vậy suýt chút ghê tởm đến mức ngất đi, cái tên khốn này muốn nam nữ thông sát à?
Hắn cảm giác được tế bào của mình đang muốn cùng tế bào của Diệt Quy Thần Chủ đồng hóa.
Trán hắn nổi gân xanh, không giữ lại át chủ bài nữa, bá đạo gầm lên:
“Bá Hồng hiển thế!”
KENG! KENG!
Chỉ chờ có thế, Lạc Hồng Kiếm và Nguyệt Hồng Kiếm trong hai tay tỏa sáng.
Ánh sáng đỏ và đen hòa quyện đan xen, song kiếm hợp nhất!
OÀNH!
Thời khắc này, Bá Chủ Chi Kiếm chính thức tái xuất.
Thương khung rung chuyển, càn khôn lắc lư…
Thời gian và không gian như dừng lại vào thời khắc này…
Kiếm khí như một cột huỷ diệt bắn lên cửu thiên, màu đỏ và đen hòa quyện như vòi rồng, khiến vô số Kiếm tu ở các nơi sinh lòng khiếp hãi.
Tiệt Đạo Kiếm cắm trên mặt đất lần đầu tiên run rẩy, sinh ra cảm giác kính sợ từ tận nội tâm.
Lạc Hồng Kiếm và Nguyệt Hồng Kiếm không thể áp chế nó, nhưng Bá Hồng Kiếm thì hoàn toàn có thể.
Mà ngay cả Kiếm Đạo của Diệt Quy Thần Chủ cũng dao động kịch liệt, như đang chứng kiến tồn tại vượt xa hiểu biết của mình.
Nụ cười trên mặt Vô Ưu thu liễm, vẻ ngả ngớn biến mất hoàn toàn…
KENG!
Bá Hồng Kiếm hiện ra trong tay Lạc Nam, cao quý, uy nghiêm, bá đạo…
Thân kiếm dài, kích cỡ vừa phải, màu đỏ làm chủ đạo, ma thần văn như kinh mạch sống động chạy dọc giữa thân kiếm, kiếm cách như vương miện và ma dực kết hợp bá khí lẫm nhiên.
“Nát cho ta!”
Lạc Nam chấp kiếm trong tay, vung ra chém thẳng vào thể nội của mình.
Bá Hồng Kiếm Khí xuyên qua không gian, bá đạo bổ vào khối đá xanh trong người hắn.
RĂNG RẮC…
Đá xanh xuất hiện vết nứt, sau đó tách làm hai mảnh.
Lạc Hồng và Nguyệt Hồng không thể chém nát nó, nhưng Bá Hồng thì có thể!
“Hự!”
Diệt Quy Thần Chủ bất chợt bị bắn ngược trở về, viên đá xanh bị vỡ, viên đá đỏ trong người nàng đã không còn bị hút vào.
Quá trình dung hợp chính thức gián đoạn…
“Phốc!”
Vô Ưu bị phản phệ, bờ môi u ám rỉ ra một tia máu đen.
“Tên bệnh này nằm xuống cho ta!”
Lạc Nam sát khí thôn thiên, Bá Hồng Kiếm ngạo khiếu cửu tiêu, toàn lực vung lên:
“Bất Hủ Kiếm Kỹ!”
Vô Ưu cắn răng, bất chợt bóp nát một viên hồng châu trong ống tay áo.
BÙM!
Chiến trường bị khói xám chôn vùi, một đám mây hình nấm khổng lồ che kín mọi tầm mắt.
Lạc Nam cấp tốc nâng lên Bá Hồng Kiếm, Bá Kiếm Thế giờ đây đã mạnh hơn gấp bốn lần.
Kiếm khí vừa nặng nề vừa sát phạt cuồn cuộn vây quanh, đánh tan đám khói…
Có trời mới biết loại khói này lại chứa đựng thứ quỷ dị gì, dù sao thì thủ đoạn của Vô Ưu không thể xem nhẹ.
“Thanh sơn bất cải, lục thuỷ trường lưu!” Tiếng cười the thé vang vọng thương khung:
“Bất Hủ Bá Chủ quả là đại nhân vật, chúng ta rồi sẽ còn tương phùng!”
Bá Kiếm Thế chiếm lĩnh không gian, huỷ diệt toàn bộ khói xám…
Bốn phương tám hướng giờ đây chỉ còn lại Lạc Nam, bóng dáng Diệt Quy Thần Chủ và Vô Ưu đã sớm mất đi tung tích.
Hiển nhiên tên quái dị đó nhận ra Bá Hồng Kiếm không dễ trêu, đã lựa chọn đào tẩu.
Lạc Nam phất tay, hai mảnh đá xanh hiện ra trước mặt, nhíu mày:
“Thứ này là đồ quỷ gì?”
“Một nửa của Bất Hủ Thần Vật.” Kim Thần Nhi đáp:
“Bằng không làm sao ngăn cản được Lạc Hồng Kiếm và Nguyệt Hồng Kiếm cùng trảm?”
Lạc Nam hít sâu một hơi, tên quái nhân kia bị mình huỷ mất một nửa Thần Vật nên lựa chọn rời đi là điều dễ hiểu.
Hai khối đá này cũng quá khó lường, thế mà suýt chút nữa đã đem hắn và Diệt Quy Thần Chủ kết hợp thành một.
Giống như thể chất của Lạc Huyên và Lạc Ly, hai nữ cũng có thể dung hợp vào nhau, biến thành một người duy nhất.
Chuyện kết hợp ở Tu Chân Giới cũng không phải hiếm lạ gì.
Nhưng việc cưỡng ép dung hòa hai vị Bất Hủ Thần, khiến bọn hắn không thể phản kháng nổi mới là chuyện đáng sợ.
Huống hồ đây còn là thủ đoạn mà kẻ như Vô Ưu muốn bày trò, chắc chắn không có thiện ý.
Mặc kệ phát sinh cái gì sau khi dung hợp, cũng không thể để điều đó xảy ra.
Bá Hồng Kiếm không để Lạc Nam thất vọng, nhất kiếm trảm nát Bất Hủ Thần Vật, xứng danh Bá Chủ Chi Kiếm.
Sự cường đại của nó khiến Cấm Lão cũng phải nhượng bộ lui binh.
Bất quá từ tin tức Tần Dương cung cấp, Cấm Lão mỗi người đều có ít nhất ba kiện Bất Hủ Thần Vật.
Rõ ràng Vô Ưu vẫn chưa đánh hết sức, ngược lại còn là loại người ưu tiên cẩn thận, nhận thấy bất ổn sẽ lập tức rút lui, không để bản thân rơi vào tình cảnh nguy hiểm ngoài ý muốn.
Những kẻ không có nguyên tắc, hành sự tà đạo như vậy mới khó lòng đối phó.
“May mắn vẫn thu được mảnh gốm!”
Lạc Nam hít sâu một hơi, xem như có thêm nhận thức về cái gọi là Cấm Lão.
Hắn phất tay thu Đỉnh, Kiếm và Tháp trở về.
Biến mất tại chỗ!
Bạn vừa đọc xong Quyển 18, đọc tiếp Quyển 19 tại đây: http://truyensextv99.com/con-duong-ba-chu-quyen-19/
Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Con đường bá chủ” tại đây: http://truyensextv99.com/tag/tuyen-tap-con-duong-ba-chu/
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensextv99.com, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2025 08:39 (GMT+7) |