Hắn tập hợp đội quân của mình. Hạ Liên và Nhật Kình, hai cỗ máy chiến tranh, sẽ đi cùng hắn ở dưới mặt đất. Đông Mai và Thu Nguyệt sẽ ở lại căn cứ để canh gác. Còn Xuân Hoa, với thân thể mới, sẽ đảm nhận vai trò quan trọng nhất: Trinh sát.
Họ lên đường vào lúc bình minh. Con đường đến siêu thị đầy rẫy nguy hiểm. Xác sống lang thang khắp nơi, và những con quái vật đột biến nguy hiểm hơn có thể ẩn nấp ở bất cứ đâu. Nhưng với đội quân của hắn, đây chỉ là một cuộc dạo chơi.
Hạ Liên và Nhật Kình đi hai bên hắn, tạo thành một bức tường cơ bắp không thể xuyên thủng. Trong khi đó, vai trò trinh sát của Xuân Hoa được thực hiện một cách hoàn hảo. Cô sử dụng khung xương ngoài của mình để di chuyển một cách im lặng và hiệu quả trên các mái nhà. Đôi tay robot mạnh mẽ giúp cô bám và leo lên các bức tường thẳng đứng một cách dễ dàng, trong khi đôi chân được gia cố giúp cô nhảy qua những khoảng trống giữa các tòa nhà. Cô di chuyển như một con nhện máy, một bóng ma kim loại lướt đi trên những đống đổ nát, đôi mắt quang học của cô quét qua mọi con hẻm, mọi góc khuất, truyền dữ liệu trực tiếp về màn hình HUD của Hạo Thiên.
Khi họ đến gần siêu thị, Xuân Hoa báo cáo qua kênh liên lạc nội bộ. Giọng cô trong trẻo và hiệu quả như một cỗ máy. “Anh yêu, phía trước có một nhóm lớn. Khoảng ba mươi con, đang tụ tập trước cửa chính.”
“Có lối vào nào khác không?” Hắn hỏi.
“Có một lối vào ở bãi đậu xe tầng hầm. Tương đối an toàn,” cô đáp.
Họ thay đổi hướng, tiến vào bãi đậu xe. Không khí ẩm mốc và mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mũi. Vài con xác sống lảng vảng trong bóng tối, nhưng chúng nhanh chóng bị Hạ Liên và Nhật Kình xử lý một cách gọn gàng.
Họ tiến vào bên trong siêu thị. Nơi đây đã bị bỏ hoang từ lâu, hàng hóa trên kệ phủ một lớp bụi dày. Nhưng đúng như hắn dự đoán, vẫn còn rất nhiều đồ ăn đóng hộp và các nhu yếu phẩm khác. Hắn ra lệnh cho hai vệ sĩ của mình bắt đầu thu gom.
Đúng lúc đó, một tiếng động lạ vang lên từ phía cuối siêu thị. Một tiếng gầm gừ, không giống với bất kỳ con xác sống nào mà hắn từng nghe.
“Xuân Hoa, em thấy gì không?” Hắn hỏi.
Im lặng một lúc. Rồi giọng cô vang lên, có chút căng thẳng. “Có một sinh vật lạ. Rất lớn. Đang ở khu đồ đông lạnh. Em chưa từng thấy thứ gì giống như vậy.”
Hạo Thiên ra hiệu cho Hạ Liên và Nhật Kình dừng lại. Hắn quyết định tự mình đi xem xét. Hắn cẩn thận tiến về phía khu đồ đông lạnh. Khi đến gần, hắn nhìn thấy nó.
Một con quái vật khổng lồ, cao gần ba mét, đang đứng đó. Nó có hình dáng giống người, nhưng cơ thể được bao phủ bởi một lớp vảy dày như da cá sấu. Đầu nó không có mắt, chỉ có một cái miệng rộng ngoác đầy những chiếc răng sắc nhọn. Nó đang dùng những móng vuốt dài và sắc bén của mình để xé toạc cánh cửa của một tủ đông, lôi ra những tảng thịt đông lạnh và nhai ngấu nghiến.
Con quái vật dường như cảm nhận được sự hiện diện của hắn. Nó quay đầu lại, cái miệng rộng của nó phát ra một tiếng gầm đầy đe dọa.
Hạo Thiên không hề sợ hãi. Thay vào đó, ánh mắt hắn sáng lên một sự tò mò khoa học. Một mẫu vật mới. Một cơ hội để mở rộng bộ sưu tập của mình.
“Hạ Liên, Nhật Kình, đến đây,” hắn ra lệnh. “Chúng ta có một món đồ chơi mới cần phải bắt giữ.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kẻ nặn tượng trong tận thế |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Phá trinh lỗ đít, Truyện bóp vú, Vú có sữa |
Tình trạng | Update Phần 38 |
Ngày cập nhật | 01/08/2025 06:38 (GMT+7) |