Ông Cả Rèn làm nghề rèn, tay thô ráp, gân guốc nhưng mắt hiền, ánh mắt sâu và sáng, mang vẻ nhân hậu và cương trực. Ông lấy vợ đã mười năm, nàng Hai Tĩnh, một người hiền thục, đảm đang, nhưng chưa có con. Dù thương yêu vợ rất mực, ông vẫn bị bố mẹ ép phải tìm người sinh con nối dõi, đổ lỗi là do nàng dâu vô sinh. Trái tim ông đau nhói mỗi khi nghĩ đến nàng Hai Tĩnh, nhưng cũng biết bản thân cần trách nhiệm và sự công bằng.
Ngày nọ, nghe tiếng đồn về cô Thắm, người đã từng một lần đò, rời làng quê cũ, đến bến Bến Hạ làm nghề lái đò, ông Cả Rèn tìm hiểu kỹ càng. Người đàn ông ấy cẩn trọng, không vội vàng, muốn biết về cô gái vừa cương trực vừa e lệ, vừa khéo léo vừa duyên dáng ấy. Ông nhận thấy nàng có đủ phẩm chất để trở thành người vợ lẽ, không chỉ giúp ông hoàn thành trách nhiệm với dòng tộc, mà còn là người xứng đáng được tôn trọng, được quan tâm và yêu thương.
Một chiều sông tĩnh lặng, ông Cả Rèn bước xuống bến, dáng đi chắc nịch, bước chân in lên cát vệt dài. Ánh nắng hắt qua mặt ông, làm nổi bật gương mặt rắn rỏi, làn da rám nắng của người đàn ông lao động lâu năm. Ông cúi người chào nàng Thắm, giọng trầm ấm nhưng đầy cương nghị:
– Cô Thắm, tôi biết rõ hoàn cảnh của cô. Tôi muốn ngỏ lời, nếu cô bằng lòng thì tôi xin cưới cô làm lẽ. Đây cũng là trách nhiệm tôi với gia tộc, nhưng trên hết, tôi muốn cùng cô chia sẻ cuộc sống, giúp cô bình an…
Nàng Thắm nhìn ông, thấy rõ đôi mắt chân thành, gương mặt rắn rỏi nhưng hiền hậu, từng đường nét cơ bắp khỏe mạnh, bàn tay dày thô nhưng ấm áp. Trong lòng nàng thoáng rung động, nhận ra một con người vừa mạnh mẽ, vừa biết yêu thương, một người có thể che chở và tin cậy.
Ông Cả Rèn kể về nàng Hai Tĩnh, về nỗi đau chưa có con nối dõi, về áp lực từ dòng tộc, nhưng không một lời oán trách, chỉ nêu rõ sự thật và nguyện ý tìm giải pháp bằng tấm lòng nhân hậu. Ông nhấn mạnh: Hôn nhân với cô Thắm không chỉ là để thỏa ý dòng tộc, mà còn là để cả hai có thể cùng chia sẻ, cùng quan tâm, và có thể – nếu trời cho – có được mầm sống nối dõi.
Nàng Thắm, vốn trải qua nhiều cay đắng, lần đầu tiên thấy trong mắt một người đàn ông sự tôn trọng, thấu hiểu và hiền hậu. Dù trái tim vẫn còn vương vấn quá khứ, nàng cảm nhận được sức mạnh của ông Cả Rèn: Vẻ ngoài rắn rỏi, cơ bắp chắc nịch, cứng cáp như thép, nhưng trái tim luôn ấm áp, biết đồng cảm và không hề áp đặt.
Hai người đứng bên bến sông, nhìn dòng nước lững lờ, gió thổi mát mặt, từng tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền như nhịp trống báo hiệu một bước ngoặt mới. Ông Cả Rèn gật đầu, nụ cười nhẹ trên môi, kiên định nhưng đầy trân trọng: Đây là cơ hội để họ cùng nhau xây dựng một cuộc sống mới, vừa an toàn, vừa có trách nhiệm, vừa mở ra khả năng nối dõi, và đồng thời, cho nàng Thắm một bến đỗ bình yên sau bao nhiêu biến cố.
Trên bến Bến Hạ, dưới ánh nắng và gió sông, nàng Thắm khẽ mỉm cười, trong lòng tràn ngập cảm giác an toàn lạ thường. Dẫu chưa biết tương lai sẽ ra sao, nàng đã nhận ra một con người đáng tin cậy, người đàn ông vừa nhân hậu vừa rắn rỏi, người có thể cùng nàng bước qua những thử thách phía trước.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phương thuốc thần |
Tác giả | Đạm Thu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Update Phần 21 |
Ngày cập nhật | 24/09/2025 00:50 (GMT+7) |