Ngoài ra, cô nhân viên lễ tân vẫn luôn nói chuyện với chúng tôi bằng một giọng điệu không vui.
“Tôi nói rồi, không có giấy tờ tùy thân thì không thể vào nhận phòng. Cho dù là ở cùng nhau, cũng không được.”
Ở đây Tống Sơn Hà là người có tính tình không tốt nhất, ngay lập tức mở miệng nói:
“Dựa vào cái gì mà sư muội của tôi không được vào ở? Chúng tôi cũng không phải là không trả tiền. Nhanh chóng cho chúng tôi 3 phòng.”
Chúng tôi nghĩ, dù chúng tôi không thể nhận phòng, lúc này vào tạm phòng của đám người Dương Tuyết, tắm rửa một chút cũng được nhỉ?
Nhưng cô nhân viên lễ tân vẫn sống chết không chịu làm thủ tục:
“Tôi nói không được thì là không được, dù sao tôi cũng không làm, nếu các người không đi, tôi sẽ gọi bảo vệ!”
“Hừ? Cô còn định gọi bảo vệ, vậy cô gọi thử xem?” Tống Sơn Hà tiếp tục mở miếng nói, có chút tức giận.
Chúng tôi ở trên núi chiến đấu cùng yêu đạo, liều sống liều chết, hiện tại quay về thành phố, vậy mà còn không được làm thủ tục nhận phòng của khách sạn.
Trong lòng mặc dù không vui, nhưng vẫn quyết định bỏ qua.
Chúng tôi không phải đến để cãi nhau, ở đây ngoài khách sạn này ra, cũng không phải không còn khách sạn nào khác.
Tôi định kêu Tống Sơn Hà nói ít mấy câu, sau đó rời khỏi chỗ này.
Kết quả vào lúc này, một người đàn ông ẻo lả, đột nhiên chạy tới.
Sau đó nhìn chúng tôi, mở miệng nói: “Làm gì vậy? Làm gì vậy? To tiếng cái gì!”
Nghe thấy giọng điệu này, tôi cảm thấy có chút khó chịu.
Vì vậy tôi liền liếc mắt nhìn đối phương một cái, kết quả tên ẻo lả kia liền mở miệng nói: “Tên ăn mày chết tiệt này, nhìn cái gì mà nhìn?”
Tôi nhướng mày, mở miệng nói ngay tại chỗ: “Mày chửi ai là ăn mày?”
Tên ẻo lả “hừ” một cái, sau đó nói với lễ tân: “Tiểu Bạch, ăn xin và chó, là không thể vào nhận phòng. Phải biết rằng chỗ này của chúng ta, hôm nay có một ngôi sao lớn vào ở. Nếu làm ảnh hưởng tới thanh danh của khách sạn chúng ta, trách nhiệm này sẽ rất lớn đó!”
Nghe tới chỗ này, sắc mặt của mỗi người trong chúng tôi đều tối sầm lại.
Vừa rồi còn định bỏ qua, một điều nhịn là chín điều lành, nhưng hiện tại chúng tôi bị xúc phạm như thế này, thật sự là quá mức chịu đựng.
Chúng tôi bị coi thường, bỏ đi.
Bởi vì ngành nghề của chúng tôi, sinh ra đã như vây, có thể chịu đựng.
Không làm thủ tục cho chúng tôi vào nhận phòng, cũng có thể nhẫn nhịn.
Bởi vì chúng tôi không có giấy tờ tùy thân của, cho nên theo quy tắc và quy định của khách sạn bọn họ thì không thể vào ở, điều này cũng có thể nhịn.
Tuy nhiên, tên ẻo lả kia lại nói một câu: “Chó cùng ăn mày” không thể vào ở, là có ý gì?
Mắng chúng tôi là chó à?
Đây là một sự xúc phạm và chà đạp lên nhân cách của chúng tôi, tuyệt đối không thể nhịn.
Không đợi chúng tôi kịp nổi giận, nhân viên lễ tân vội vàng gật đầu: “Vâng vâng, quản lý!”
Nói xong, cô nhân viên lễ tân đã quay sang nói với chúng tôi: “Các người nghe thấy không, quản lý của chúng ta nói ăn mày và chó, không thể vào ở. Mời các người rời đi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ!”
Tống Sơn Hà trợn hai mắt, đập mạnh một cái xuống chiếc bàn lễ tân bằng cẩm thạch.
Chỉ nghe thấy “rầm” một tiếng, dựa vào nội lực của Tống Sơn Hà, khối đá cẩm thạch mỏng manh đã vỡ tan ngay tại chỗ.
Cảnh tượng này trực tiếp làm lễ tân và tên quản lý ẻo lả kia ngẩn người.
Những du khách xung quanh cũng lần lượt liếc nhìn.
Khi ánh mắt của Tống Sơn Hà quét qua, hai người này thậm chí còn run rẩy.
Nếu như bị Tống Sơn Hà tát một cái, chẳng phải sẽ bị tát chết hay sao?
“Các người dám nói thêm một lần nữa không?” Tống Sơn Hà lạnh lùng nói.
Tên quản lý ẻo lả đã bị dọa sợ rồi, cũng biết Tống Sơn Hà nhất định là cao thủ luyện võ.
Gã vội vàng lùi lại phía sau một bước: “Đừng, đừng tưởng rằng luyện võ, luyện võ liền có thể uy hiếp chúng tôi. Bảo vệ, bảo vệ…”
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv99.com/thi-quyen-4/
Tên quản lý ẻo lả bắt đầu lớn tiếng gọi, muốn để bảo vệ qua đây đàn áp chúng tôi.
Nhưng những bảo vệ bình thường, làm sao có thể lọt vào mắt chúng tôi?
Tên quản lý ẻo lả này, đang xúc phạm chúng tôi.
Thậm chí còn so sánh chúng tôi như chó với ăn mày, thật sự không thể nào nhẫn nhịn được.
Trước khi bất cứ ai trong chúng tôi tiếp tục nổi giận, cơ thể tôi léo một cái, đã tiến lên phía trước một bước.
Ngay lập tức, xuất hiện trước mặt tên đàn ông ẻo lả này.
Tên này trợn tròn mắt, hiển nhiên là không ngờ tới.
Tốc độ của tôi sao lại nhanh như vậy? Rõ ràng đã kéo ra ba bốn mét.
Nhưng dường như chỉ trong chớp mắt, tôi đã xuất hiện trước mặt gã.
Vẻ mặt gã đầy sợ hãi, nói một cách kinh ngạc: “Mày, mày…”
Kết quả lời còn chưa kịp nói hết, tôi đã giơ tay tát gã một cái.
Một tiếng “bốp” vang lên, tên đàn ông ẻo lả này lập tức bị tát ngã xuống mặt đất.
Trên mặt gã đã hằn lên một dấu bàn tay lớn màu xanh tím.
Gã che mặt lại, chỉ cảm thấy nóng và đau rát.
“A!”
“Quản lý!”
Hai nữ nhân viên lễ tân ngạc nhiên mở miệng nói, cảm thấy sợ hãi đối với mấy người chúng tôi.
Những khách hàng ở bên cạnh càng kinh hãi hét lên:
“A, bạo lực quá!”
“Bạo lực cái rắm, tên ẻo lả này đã mắng người ta là chó và ăn mày!”
“Tên ẻo là này vừa nhìn đã biết không phải thứ gì tốt đẹp, đáng bị đánh”
“Ông đây ghét nhất những tên ẻo lả, những người này mặc dù có chút chật vật. Nhưng người ta đặt phòng, cũng không phải là không trả tiền, tên ẻo lả này thật là đê tiện.”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ sảnh chờ bắt đầu trở lên xôn xao.
Nhưng phần nhiều, là đang chỉ trích tên ẻo lả kia.
“Mày? Mày dám đánh tao. Bảo vệ, bảo vệ…”
Vừa nói, tên ẻo lả này vậy mà lại bắt đầu khóc “Ô ô ô.”
“Mày từ đâu đến? Ô ô ô, còn đánh người, lũ khốn nạn chúng mày, không không thể ở lại trong khách sạn của tao đâu!”
Tôi nhìn tên ẻo lả ở trước mặt, ánh mắt lạnh lùng, trong miệng nói nhỏ vài câu.
“Mắt chó xem thường người khác…”
Nói xong, tôi liền muốn quay người rời đi.
Nhưng vào lúc này, có tiếng bước chân truyền tới.
Khoảng bảy tám tên bảo vệ đã chạy lại đây, bọn họ vừa xuất hiện, liền bao vây xung quanh chúng tôi.
Tên cầm đầu đã vội vàng đi lên đỡ tên ẻo lả kia đứng dậy.
Cúi đầu khom lưng nói: “Quản lý, quản lý!”
“Hừ, đội trưởng đội bảo vệ, nhanh chóng bắt bọn chúng lại cho tôi, nhanh lên. Trước hết thay tôi đánh cho bọn chúng một trận, sau đó giải lên đồn cảnh sát! Tôi sẽ kiện bọn chúng, đến khi bọn chúng táng gia bại sản.” Tên ẻo lả dường như đang hét lên.
“Quản lý yên tâm, tôi sẽ làm tốt!”
Đội trưởng đội bảo vệ nói xong, liền hướng về phía chúng tôi.
Cùng lúc đó chỉ nghe thấy tên đội trưởng đội bảo vệ nói: “Mấy người cũng thật can đảm! Dám ở trong khách sạn của chúng tôi, đánh quản lý của chúng tôi…”
Tên này còn chưa nói xong, tôi liền đáp lại gã một câu: “Đánh thì làm sao?”
“Làm sao? Ha ha, vậy mày dùng tay nào để đánh?”
“Tay phải!”
Vừa nói, tôi vừa giơ tay phải lên.
Nhưng tôi vừa giơ tay phải lên, tên đội trưởng đội bảo vệ đã lạnh lùng nói: “Vậy tao liền đánh gãy tay phải của mày!”
Vừa nói xong lời này, đội trưởng đội bảo vệ đã rút dùi cui điện ra, đánh về phía tay phải của tôi.
Nhưng tốc độ của gã, ở trước mặt tôi giống như ốc sên vậy.
Tôi đưa tay bắt lấy, cũng không động đậy.
Sắc mặt của tên bảo vệ kia chợt thay đổi, dùng sức rút tay ra, lại phát hiện không cách nào rút được.
“Buông, buông tay ra!”
Nghe thấy vậy, tôi bỏ tay xuống.
Tên kia liền ngồi bệt xuống mặt đất, trông rất chật vật.
Những khách hàng xung quanh thấy vậy đã lần lượt cười “ha ha ha.”
“Ha ha ha, cười chết mất!”
“Tên đội trưởng đội bảo vệ này là kẻ ngốc à?”
“Tên này có thật là đội trưởng đội bảo vệ không vậy!”
“Loại trình độ như này, còn muốn đánh người ta? Mất mặt quá đi!”
“…”
Đội trưởng đội bảo vệ nghe thấy những lời này, trong lòng vô cùng khó chịu.
Không chỉ vậy, tên quản lý ẻo là còn tức giận hơn.
“Đồ vô dụng, còn muốn làm hay không? Nói nhiều làm gì, trước hết cứ đuổi bọn chúng ra ngoài!”
Tên quản lý ẻo lả đỏ mắt, dường như không để ý đến ánh mắt của khách hàng xung quanh mình mà gầm lên.
Mà đội trưởng đội bảo vệ, gã vốn dĩ là một tay xã hội đen ở khu vực này.
Bởi vì có người thân làm ở trong khách sạn, hơn nữa lại biết làm việc.
Kết quả là bằng một cách nào đó liền kiếm được chức vụ đội trưởng đội bảo vệ, với năm loại bảo hiểm, còn có một mức lương cao.
Mỗi ngày đều nhàn nhã thoải mái, nhưng hiện tại lại làm trò hề ở trước mặt quản lý, nếu như không đối phó được chúng tôi, chức đội trưởng này của gã cũng không cần làm nữa.
Lúc này gã đã nổi giận, trực tiếp đứng dậy.
Gã vừa vặn dùi cui điện vừa nói với đám thuộc hạ: “Đánh cho tao!”
Nói xong, gã liền bật công tắc của dùi cui điện.
Tiếng “tách tách tách” của dòng điện làm người ta tê cả da đầu.
Hơn nữa tên này đã nhằm về phía tôi, mà đánh tới một gậy.
Kết quả còn chưa chạm tới người của tôi, liền bị một chân của tôi làm ngã xuống mặt đất.
Một số tên khác, cũng lao tới muốn giật điện chúng tôi.
Kết quả đều giống như vậy, toàn bộ đều bị chúng tôi đánh ngã.
Đám người bọn chúng vừa lăn lộn trên mặt đất vừa kêu “Ái ôi ái ôi”, bộ dáng rất khó chịu.
“Một đám phế vật, vậy mà còn muốn đánh bọn tao.” Tống Sơn Hà cũng không khách khí mà mở miệng.
“Sư huynh, đừng để ý đến bọn họ. Chúng ta đi thôi!” Từ Lâm Tĩnh lên tiếng, không muốn ở lại đây lâu.
Bởi vì chúng tôi vẫn còn nhiệm vụ chưa hoàn thành, không thể gây ra quá nhiều rắc rối.
Thấy vậy, tôi cũng không để ý đến bọn họ.
Thay vào đó tôi trừng mắt nhìn tên đàn ông ẻo lả kia một cái.
Tên ẻo lả kia thấy tôi trừng mắt.
Trong lòng chỉ cảm thấy sợ hãi, bị dọa đến mức cả người run lên, không ngừng lùi về phía sau.
Gã giống như nhìn thấy dã thú vậy, theo bản năng mà cảm thấy sợ hãi.
Tôi cũng không để ý quá nhiều đến gã, đây xem như là một lời cảnh cáo.
Nếu như còn dám gây sự với chúng tôi, gã nhất định sẽ không còn răng để mà ăn cơm.
Đồng thời, nơi này không cho chúng tôi nhận phòng thì vẫn còn chỗ khác.
Chúng tôi chỉ muốn tìm một nơi có thể ăn có thể ngủ.
Ngay sau đó, tôi liền xoay người cùng mọi người rời khỏi chỗ này.
Khách hàng xung quanh, cũng đều nhìn chúng tôi chằm chằm, không ngừng nói thầm.
Nhưng ngay lúc này, ở trước cửa khách sạn, một chiếc xe công vụ đột nhiên dừng lại.
Ngay sau đó, ở trong xe công vụ, có một vài người bước ra.
Cũng không biết là ai ở trong đại sảnh đã hét lên một tiếng: “Oa, là Huệ Nhi!”
Kết quả là toàn bộ đại sảnh của khách sạn đã nhanh chóng nổ tung, những vị khách đang chú ý đến chúng tôi, đều quay đầu nhìn về phía cửa.
Tôi tình cờ nhìn thấy trong chiếc cửa lớn xoay tròn, bước ra một người phụ nữ rất thời thượng và xinh đẹp…
Nụ cười của cô ấy, mang đến cho người ta cảm giác như có một làn gió xuân lướt qua.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 220 |
Ngày cập nhật | 07/06/2025 02:22 (GMT+7) |