Lần này gặp mặt, kỳ thật tiền bối cũng muốn dò hỏi một chút.
Bởi vì tới cả ông ấy, cũng chẳng biết gì về sự tình ở Hải Vực.
Nhưng kết quả thì sao, hỏi lão Phong ba câu, cậu ấy trả lời không biết cả ba. Ngược lại còn muốn tìm hiểu thêm tin tức từ ông ấy.
Mà nhìn vẻ mặt này của lão Phong, cũng không giống người đang nói dối.
Hơn nữa, cậu ấy cũng đã cứu các đệ tử trong sư môn của Lôi Minh chân nhân, vì thế ông ấy do dự mãi, rồi mới trả lời:
“Hải Vực là cách mà người trong Đạo môn chúng ta gọi một vùng biển nhất định. Khu vực biển đó được ngư dân bình thường gọi là Biển Sương Mù, nhưng chúng tôi lại gọi là Biển Kết giới…”
Biển Sương Mù, Biển Kết Giới?
Tôi và lão Phong đều trợn tròn mắt, bởi vì chúng tôi chưa từng nghe thấy những cái tên này bao giờ.
Mà sở dĩ lão Phong muốn biết thêm về nơi đó, khả năng là vì cậu ấy muốn hiểu rõ về kẻ địch của mình.
Bị giam cầm mười năm, cho dù là ai cũng đều nảy sinh oán hận.
“Nhưng Biển Kết Giới là nơi như thế nào, bần đạo cũng không rõ lắm. Chỉ biết rằng, bên trong có một vùng biển vô danh, có đủ loại sinh vật quý hiếm đã tuyệt chủng, còn có những tông môn tu hành và thế lực gì đó. Còn lại, bần đạo không nắm rõ lắm. Còn về phần người nọ, khi đang bị thẩm vấn, người nọ bất ngờ phát nổ và tử vong. Chúng tôi nghi ngờ rằng đồng phạm của tên kia đã kích nổ chú ấn trên người của gã.”
Nghe đến đó, vẻ mặt lão Phong trở nên trầm tư.
Tôi không biết cậu ấy đang nghĩ gì, nhưng chắc chắn là có liên quan đến mười năm u tối kia.
Lại đến Lôi Minh chân nhân dò hỏi:
“Phong tiểu hữu, không biết cậu với Hải Vực, hoặc là người nọ, có quan hệ gì?”
Lão Phong hít sâu một hơi:
“Mối thù mười năm, tôi đã bị bọn chúng giam cầm trong mười năm.”
Lão Phong lạnh lùng nói ra một câu như vậy, khiến cho Lôi Minh chân nhân nghe xong cũng phải kinh ngạc.
Ông ấy cũng muốn hỏi xem tại sao cậu ấy lại bị giam cầm trong mười năm.
Nhưng lại thấy lão Phong không nói gì nữa, chỉ giữ im lặng.
Lôi Minh chân nhân thân là tiền bối, nên cũng sẽ không làm khó người khác.
Thấy lão Phong không nói gì thêm, ông ấy cũng không tiếp tục dò hỏi nữa.
Chỉ trò chuyện với chúng tôi về mấy chuyện lặt vặt, về chuyện xảy ra với đám cổ sư đêm qua, sau đó thì bảo chúng tôi cứ về trước, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mấy ngày.
Chờ ông ấy sắp xếp xong tang lễ cho đệ tử của mình, sẽ tới tìm chúng tôi ngay.
Đến lúc đó, dựa vào những manh mối chúng tôi đang nắm giữ, mọi người sẽ đi tìm sào huyệt của ả Nhện Quỷ tới từ dị vực kia, tiêu diệt ả chỉ trong một lần…
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv99.com/thi-quyen-5/
Sau khi nói chuyện riêng với Lôi Minh chân nhân xong, chúng tôi đã có thêm tự tin trong việc đối phó với Nhện Quỷ tới từ dị vực kia.
Có tiền bối gia nhập, thực lực của chúng tôi sẽ tăng lên rất nhiều, đây là điều không phải nghi ngờ nữa.
Mọi người cùng hiệp lực để tiêu diệt ả Nhện Quỷ dị vực kia, mức độ nguy hiểm cũng đã giảm thấp rất nhiều.
Hơn nữa, chúng tôi còn bất ngờ nhận được một tin tức khác thông qua cuộc trò chuyện.
Đó là Hải Vực.
Một vùng biển đặc biệt, đồng thời, tôi cũng biết được, từ sau khi chúng tôi rời khỏi núi Cửu Tiêu, vẫn luôn có người theo dõi.
Ban lãnh đạo của Đạo môn thực ra vô cùng quan tâm tới hai người chúng tôi.
Họ cũng đã âm thầm tóm gọn cao thủ do Hải Vực phái tới để theo dõi và bắt lão Phong đi.
Còn về quá trình cụ thể ra sao, Lôi Minh đạo trưởng cũng không nói rõ, bởi vì ông ấy cũng không đích thân tham dự vào việc này.
Ông ấy chỉ nói qua một chút, cho nên chúng tôi cũng không các định được tình hình và thời gian cụ thể.
Nhưng chuyện này cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi, điều quan trọng là hiện tại chúng tôi đã không còn bị bám theo nữa.
Tục ngữ có câu, minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng.
(Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng 明枪易躲暗箭难防: Sự công kích trực diện dễ đối phó hơn là sự công kích, tấn công ngầm, ví như ngọn thương sáng thì dễ nấp để tránh, còn mũi tên ngầm, tối thì khó mà phòng, tránh được.)
Nếu cứ để tiểu nhân âm thầm đi theo, nói không chừng, một ngày nào đó chúng tôi sẽ bị người ta giết chết mà còn không biết.
Tiếp theo, chúng tôi rời đi cùng Lôi Minh chân nhân.
Sau khi ở lại bệnh viện một lúc, mấy người chúng tôi trực tiếp rời khỏi nơi này, rồi quay trở về khách sạn.
Sau một đêm bôn ba, mọi người đều mệt mỏi từ thể xác đến tinh thần.
Chỉ riêng tôi là lại có một phát hiện ngoài ý muốn.
Tôi nhận ra, sau khi mình liên tục thi triển Hỏa Thiên Công hai lần, lại còn liên tục gia tăng nồng độ của Hỏa Thiên Khí.
Nhưng tôi lại không cảm thấy mệt mỏi hay kiệt sức như bình thường.
Ngược lại, tinh thần lực của tôi vẫn rất tốt.
Tôi nghĩ chuyện này, hẳn là có liên quan tới việc tôi đã tu luyện nguyên thần trong thế giới tinh thần của Kỳ Lân tiền bối.
Trên đường đi, mọi người không trò chuyện phiếm như hàng ngày nữa, bởi vì ai cũng rất mệt mỏi.
Cho đến khi trở về phòng, tôi đã chuẩn bị lên giường nằm ngủ.
Lão Phong mới đột nhiên nói với tôi:
“Lão Đinh, cậu nói thử xem, vì sao những người đó lại còn muốn bắt tôi trở về?”
Lão Phong đột nhiên lên tiếng, tôi cũng nghiêm túc hẳn lên.
Đương nhiên tôi cũng hiểu rõ “những người đó” trong miệng lão Phong là ai, nên trực tiếp trả lời cậu ấy:
“Cái này tôi cũng không dám nói, nói không chừng, đối với bọn họ mà nói, cậu có ý nghĩa gì đó rất quan trọng với họ chăng? Hơn nữa, theo tôi được biết, thuyền quỷ thường là những đứa trẻ dưới mười tuổi. Nhưng mà cậu đã sống ở đó mười năm, sống ở đó đến tận năm 15 tuổi đúng không?”
Lão Phong vừa nghe như vậy, hơi sửng sốt một chút.
Có vẻ như trước đây cậu ấy chưa bao giờ nghĩ kỹ về vấn đề này.
Các loại tàu thuyền thông thường ngày xưa, đặc biệt là các thuyền hộ tống, đều có một thuyền quỷ để trông thuyền.
Bởi vì có tin đồn rằng, thuyền quỷ có thể giữ được cho tàu thuyền được an toàn.
Có thể tránh được sóng to gió lớn trên biển, cũng như cá voi khổng lồ và quái vật biển.
Cho tới bây giờ, vẫn còn có những ngư dân già giữ lại truyền thống này.
Chỉ là xã hội không còn cho phép điều đó nữa, nhưng vẫn có những lựa chọn thay thế.
Ví dụ như họ đốt giấy vàng trong cabin tối dưới gầm tàu, đổ máu trẻ em…
Cho dù có thay đổi thế nào đi chăng nữa, thì thuyền quỷ cũng chỉ sử dụng tới những dưới trẻ dưới mười tuổi mà thôi.
Lão Phong được nuôi dưỡng đến 15 tuổi nhưng không bị đuổi đi hay bị giết chết, điều này quả thực đáng nghi ngờ.
Nếu nghĩ theo một hướng khác, chẳng lẽ nào bọn họ nuôi lão Phong không phải để làm thuyền quỷ ư?
Mà còn có ý nghĩa đặc biệt nào khác?
Lão Phong trầm mặc, cuối cùng hỏi tôi: “Như vậy có nghĩa là gì?”
“Cái này tôi cũng không biết, nhưng những người đó đã biết sự tồn tại của cậu và muốn bắt cậu trở về. Nên về sau cậu vẫn phải cẩn thận một chút. Nếu có cơ hội, chúng ta phải tóm được một người sống để tra hỏi, như vậy sẽ rõ ràng hơn!”
Lão Phong gật gật đầu, hiện tại cậu ấy cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
Sau đó, hai chúng tôi không tiếp tục thảo luận về vấn đề này nữa.
Chỉ nói đến chuyện của đám cổ sư nọ, tối hôm qua sau khi trận cháy rừng xảy ra, đám cổ sư đó cũng bị thương vong nặng nề.
Thủ lĩnh Thương đại nhân của bọn chúng, đã biến thành một đống bọ màu xanh lục và bay đi.
Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, quả thật rất khó nói trước.
Nhưng chuyện này đã được Đạo môn tiếp quản, đám này đã thuộc vào cấp bậc yêu tà.
Đó không phải là chuyện mà những tán tu bình thường như chúng tôi có thể đối phó.
Cho nên, kế tiếp Đạo môn sẽ làm như thế nào, đó là chuyện của Đạo môn rồi.
Đương nhiên, nếu họ liên hệ với chúng tôi, thì với tư cách là những người trừ tà, đương nhiên chúng tôi không thể chối từ.
Bởi vậy, nhiệm vụ tiếp theo của chúng tôi, vẫn là dốc toàn lực đối phó với ả Nhện Quỷ tới từ dị vực kia.
Kỳ thật, tôi cảm thấy rất hứng thú với nơi được gọi là Lục vực đó.
Trong cái thời đại mạt pháp này, tiên phật chẳng xuất hiện.
Lại có loại yêu ma từ nơi dị vực như vậy lộ diện, điều này làm cho một người trừ tà như tôi không thể không thấy hiếu kỳ?
Nếu có thể thu phục được ả Nhện Quỷ kia, có được thêm kiến thức về các thế giới bên ngoài cõi người, đó cũng là một chuyện hay.
Tất nhiên là để có được sức mạnh mạnh mẽ hơn.
Cũng chỉ có cách chiến đấu không ngừng mới có thể gia tăng sức mạnh cho bản thân mình.
Nếu muốn báo thù cho sư phụ tôi và Độc đạo trưởng, muốn tiêu diệt đám tà giáo Mắt Quỷ, Nhật Nguyệt… thì tôi buộc phải mạnh mẽ hơn nữa.
Nếu không, tôi và lão Phong sẽ không bao giờ có thể quay lại thị trấn Thanh Thạch, chí có thể phiêu bạt tha hương mà thôi.
Trong lúc trò chuyện, tôi và Lão Phong ngủ quên lúc nào không hay.
Khi tôi mở mắt lần nữa thì đã là sáng sớm ngày hôm sau.
Sau khi thức dậy, mọi người tập trung tại khách sạn.
Tinh thần của tất cả mọi người đều tốt, trong trận chiến với đám cổ sư tà ác, cũng không có ai bị thương hoặc bị trúng cổ.
Hơn nữa, sau khi nghỉ ngơi một ngày một đêm, cơ thể cũng đã hồi phục tốt rồi.
Chúng tôi sẽ đợi thêm nhiều nhất là hai ngày nữa, để vết thương cũ trên người mọi người khôi phục hoàn toàn.
Cho nên, chúng tôi đã hẹn nhau, sau ba người nữa sẽ đi xử lý ả Nhện Quỷ kia.
Từ Lâm Tĩnh cũng đã liên lạc và xác nhận thời gian với phái Cản Thi.
Bởi vì Lôi Minh chân nhân đã đồng ý, cho nên phía phái Cản Thi cũng chẳng có ý kiến gì.
Chỉ cần bên này chúng tôi thông báo một tiếng, Lôi Minh chân nhân cùng với chúng đệ tử của phái Cản Thi sẽ lập tức tới chỗ này, hội hợp với chúng tôi.
Không có gì phải lo lắng cả.
Đồng thời, qua lời của Tử U và Dương Tuyết, chúng tôi cũng biết được thêm một chuyện nữa.
Sau đêm hôm trước, phái Cản Thi gần như đã dốc toàn bộ lực lượng, thề phải giết chết đám cố sư để báo thù cho đồng môn của mình.
Hiện tại, chung quanh thành Phượng Hoàng, nơi nào cũng có thể bắt gặp đệ tử của phái Cản Thi.
Chỉ là những tên cổ sư tà ác kia cứ như đã bốc hơi khỏi thế gia, gần như không hề lộ diện.
Những bệnh nhân mắc bệnh dại, khiến người dân hoang mang, cũng không còn xuất hiện nữa.
Ngoài những điều này, chúng tôi rất ngạc nhiên khi biết được phía Đạo môn còn có một tin tốt từ miệng của Dương Tuyết và Tử U.
Sau khi chúng tôi rời khỏi thành phố Sa, đệ tử của Cửu Tiêu Quan đã chia nhau tìm kiếm và xử lý các cứ điểm của tà giáo Mắt Quỷ và tên ác quỷ điên Phong Quỷ Đường.
Một trận chiến khốc liệt đã diễn ra ở ngoại ô thành phố Sa, các đệ tử của Cửu Tiêu Quan cũng đạt được thắng lợi nhất định.
Các cô ấy nói, có không dưới 30 tên lệ quỷ áo trắng bị giết chết.
Đồng thời, qua các nguồn tin của Dương Tuyết, Tử U và những người khác…
Tên ác quỷ điên Phong Quỷ Đường mà chúng tôi đã chạm chán tại lối đi trong trạm tàu điện ngầm khi trước, đã gặp nạn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 165 |
Ngày cập nhật | 20/07/2025 02:22 (GMT+7) |