Đúng rằng đi chơi với anh rất vui, rất hợp ý, nhưng khi thấy động thái tiếp cận quá cụ thể của anh cô lại âu lo. Nỗi lo đến chính nàng cũng chẳng biết từ đâu. Do chưa có kinh nghiệm trong chuyện nam nữ, hoặc vì địa vị cách xa hay chính tại anh là con của chú?
Ý nghĩ xoay vần, khiến cô mất tập trung, việc dọn văn phòng mọi ngày rất nhanh mà hôm nay mất nửa tiếng.
Chú đến, nhìn quanh một vòng rồi ngồi vào bàn. Chi cúi đầu chào ông, ông đáp lại cô bằng nụ cười nhẹ, thân mến như mọi lần.
– Chi đang nghĩ thơ thẩn gì đấy, cái góc bàn đấy lau đi lau lại 4 lần rồi.
Ông nhắc nhở làm nàng giật mình, ngay lập tức em lấy lại sự tỉnh táo, nàng pha cho ông một ly trà nóng rồi bê đến đặt trên bàn của ông.
– Chú xin, hôm nay chú có cuộc hẹn nào quan trọng hay việc gì cần lưu tâm không.
– Dạ không thưa chú, chỉ có một cuộc hẹn lúc 14h30 với đối tác người Nhật thôi ạ. Còn buổi sáng thì chú sẽ gặp chị kế toán trưởng và trưởng phòng kế hoạch để phổ biến về chính sách ưu đãi về thuế, và tiền thuê đất cho doanh nghiệp sản xuất vật liệu thân thiện môi trường.
– Ừ, không nhiều việc lắm, chú nhớ rồi, cảm ơn Chi nhé.
Việc báo cáo lịch đầu ngày cho ông đã hết nhưng Chi vẫn chưa đi, thấy vậy ông Danh liền hỏi.
– Sao thế, còn việc gì muốn nói với chú à, việc quan trọng lắm à mà chần chừ lâu vậy.
– Dạ, không quá quan trọng nhưng… hơi khó nói ạ. Chuyện là, tối hôm thứ sáu cháu và anh Phúc đã đi chơi chú ạ.
– Vậy sao, chuyện như thế sao phải khó nói. Thế rồi sao, đi chơi với nó vui vẻ không, có hợp không, nó đưa cháu về tận nhà sớm chứ.
– Vâng, anh ấy rất lịch sự và tử tế, còn hiểu biết nữa ạ, nói chuyện với anh ấy cũng rất vui, nhờ anh ấy mà cháu học hỏi được nhiều điều.
– Vậy có điều gì làm cháu khó xử mà phải đắn đo nhiều như vậy.
– Dạ, là vì anh ấy lại tiếp tục mời cháu đi chơi vào tuần tới ạ… cháu… cháu…
Khác với Chi thường ngày nói chuyện rành rọt dứt khoát, chạm đến vấn đề nam nữ chưa trải qua bao giờ cô chẳng biết phải giải thích khúc mắc của mình ra sao. Nhưng đứng trước cô là người lão luyện cả đường đời và đường tình, ông vừa nhìn đã hiểu được phần nào ý cô.
– Nó tỏ ra vội vã làm cháu ngộp à, từ trước giờ cháu chưa yêu hoặc hẹn hò nghiêm túc với ai bao giờ, đúng không.
Chi đỏ mặt gật đầu, còn ông Danh lại cười, ông cầm chiếc tách lên, nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp.
– Phúc năm nay đã 27, nó cũng được cho đi học ở khắp nơi, khẳng định rằng cũng đã va chạm không ít. Nó biết người phụ nữ nào là đáng để kết giao, tìm hiểu và theo đuổi. Còn chú, dù không tốt như những bậc cha mẹ khác thì chú vẫn mong nó gặp được một cô gái tuyệt vời. Nếu người đó là cháu thì chú rất yên tâm.
Chi nghe ông Danh nói mà cứ tưởng đang nói về một ai đó không phải mình, cô ngỡ ngàng khi ông dành lời khen tốt đẹp tới vậy cho cô. Nhưng khi ông nói rằng rất ủng hộ Phúc theo đuổi cô, không hiểu sao cô lại thấy lòng mình hơi nghẹn. Ông Danh để ý thấy bộ mặt trầm tư của em, ông nghĩ ngần thêm một chút rồi nói tiếp.
– Chi đừng nghĩ mọi chuyện quá nặng nề mà băn khoăn, mọi chuyện thực ra đơn giản lắm. Cháu và cả Phúc đều cần một người bạn để cùng nói chuyện, cùng nghe nhạc hay làm một điều gì đó để xả stress. Hãy lấy buổi hẹn hôm thứ sáu để kiểm chứng, chỉ cần khi ngồi cùng nhau thấy thoải mái, vui vẻ, khi kết thúc cuộc hẹn thì thấy nhẹ nhõm, hứng khởi thì đã có thể coi người kia là bạn mình được.
Nhờ lời dẫn dắt của ông Chi thấy mình đã nghĩ quá xa rồi âu lo vớ vẩn, chuyện đơn giản hơn nhiều. Quả thực anh Phúc rất đáng để làm bạn, nếu có một người bạn như thế sẽ là may mắn của cô. Còn chuyện xa hơn của 2 người cũng đâu ai ép, hãy cứ để thời gian trả lời thay.
Nghĩ như vậy gương mặt của Chi cũng giãn ra không còn căng thẳng nữa, cô nhanh chóng trở lại công việc và vẫn là Chi tận tâm, sáng dạ của mọi hôm. Ông Danh hài lòng nhìn cô, ấn tượng vì cô có những sở thích giống người vợ quá cố khiến ông nhìn nàng lâu hơn.
Một mái tóc dài đen mượt búi cao, đôi vai suôn gầy và tấm lưng ong mềm mại kết hợp với dáng đi thong dong mà uyển chuyển với đôi mông no tròn lúc lắc 2 bên.
Nếu chỉ nhìn từ phía sau thì em cũng khá giống, nhưng vì cách nhau 2 thế hệ và ảnh hưởng từ giáo dực và công việc, 2 người có 2 khí chất khác nhau hoàn toàn. Ngắm một hồi lâu Ông Danh tự cười rồi mắng mình vớ vẩn, ông hít một hơi dài lấy lại tỉnh táo và tập trung vào công việc.
Một tuần bận rộn trôi qua trong chớp mắt, chiều thứ sáu, Chi chuẩn bị ra về thì nhận được lời chúc của ông.
– Chúc Chi có một cuối tuần vui vẻ nhé, nếu được hãy rộng lượng hơn với thằng con chú.
Chi lúc này mới nhớ đây là chiều thứ 6, đúng hẹn thì tối nay Phúc sẽ đón cô đi chơi, chút nữa thì cô quên mất. Cô hơi chút xấu hổ rồi chào ông ra về.
Phúc đã về thành phố từ buổi chiều, anh chuẩn bị khá kỹ càng cho hai người có một buổi tối đủ vui và đáng nhớ. Vẫn khung giờ cũ anh đón nàng đi chơi, họ chọn một rạp chiếu phim rồi chọn xem một bộ phim tâm lý hài đã cũ.
Không có quá nhiều người xem, họ đa số cũng đều đi theo cặp, mỗi cặp đều chọn chỗ ngồi tách biệt để sao cho cảm thấy riêng tư nhất. Phim bắt đầu chiếu cũng là lúc đèn điện mập mờ, người nọ khó nhìn được người kia mà đôi lúc chỉ nghe thấy tiếng thì thầm, hoặc tiếng con gái cười khúc khích.
Bộ phim nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, khá hay vì thế khiến cả Phúc và Chi tập trung thưởng thức, chỉ có đôi lúc chạm tay trong hộp bỏng ngô khiến họ hơi giật mình. Trong ánh điện chuyển cảnh, sáng tối đan xen của rạp chiếu phim, đôi lúc ánh sáng chiếu lên khuôn mặt Chi khá rõ, làm nổi bật từng đường nét thanh tú. Phúc khẽ liếc sang, tim anh như chững lại.
Mái tóc đen mượt của cô buông lơi, vài sợi lòa xòa trước trán, lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo. Đôi mắt to tròn, long lanh, chăm chú theo dõi bộ phim, nhưng đôi môi mọng khẽ mím lại, như đang cố kìm nén một cảm xúc khó nói. Chi mặc một chiếc áo len mỏng màu kem, cổ tròn để lộ xương quai xanh mảnh mai, và mỗi lần cô nghiêng người lấy bỏng ngô, đường cong lưng ong thoáng hiện qua lớp áo, gợi lên một nét gợi cảm thầm kín, không phô trương nhưng đủ khiến Phúc bối rối. Anh nuốt khan, cố quay mặt về màn hình, nhưng mùi hương dịu nhẹ từ tóc cô thoảng qua, lại làm lòng anh hơi xao xuyến.
Đúng lúc này phim chuyển sang một cảnh nóng, bên lò sưởi bập bùng, nhân vật nam và nhân vật nữ quấn lấy nhau. Qua ánh lửa, và dưới góc quay điện ảnh, những động chạm, tiếp xúc của họ hương diễm vô cùng. Từng đường cong cơ thể hiện lên sắc nét, kèm theo âm thanh của da thịt và hơi thở hổn hển phát trên loa khiến cả rạp phim chìm trong sự ngột ngạt bỏng cháy. Từ hàng ghế phía sau, Phúc nghe thấy tiếng thì thầm khe khẽ, xen lẫn tiếng vải áo sột soạt và một tiếng rên nhỏ dù người kia đã cố nén lại. Cặp đôi ở góc rạp còn bạo dạn hơn, dưới ánh sáng lờ mờ, họ ôm và hôn nhau trong khi tay người người nam mất hút sau lần vải áo để lần sờ da thịt người yêu. Một cặp khác gần đó, cô gái khúc khích cười rồi ngồi hẳn lên đùi bạn trai, họ cũng mê man, quyện chặt như đang tìm kiếm sự an ủi trong không gian đầy kích thích.
Chi bất giác siết chặt tay vào mép ghế, hơi thở cô trở nên gấp gáp, khiến cả bờ ngực phập phồng không kiểm soát. Gương mặt em cúi gằm, đôi má ửng hồng dưới ánh sáng màn hình lấp lóe. Cảnh phim nóng bỏng và những cặp đôi thể hiện tình cảm quá đà làm cô bối rối, một cảm giác lạ lùng dâng lên trong cơ thể, mà cô muốn kìm giữ cũng chẳng thể nào. Tim đập nhanh hơn, lòng bàn tay ẩm mồ hôi, và một luồng nhiệt nóng ran chạy dọc sống lưng. Em khẽ cắn môi, cố giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng ngón tay vô thức bấu vào hộp bỏng ngô, làm vài hạt rơi xuống váy. Phúc nhận ra sự lúng túng của Chi, anh muốn nói gì đó để phá tan không khí, nhưng có vẻ anh đã trực tiếp quá chăng, anh hắng giọng.
– Chi… em ổn chứ?
Giọng anh nhỏ, gần gũi, nhưng vẫn khiến cô giật mình, má hồng rực lên, bối rối như đứa trẻ ham chơi bị phát hiện.
– Dạ… em ổn.
Chi lí nhí, mắt vẫn dán lại vào màn hình, nhưng rõ ràng cô đang cố che giấu sự khó xử. Cô kéo áo len che kín cổ, như muốn giấu đi những mảng da thịt đã ửng hồng theo sự nóng lên của cả rạp. Phúc mỉm cười, cảm nhận được sự ngây thơ của cô, lòng anh vừa xao xuyến vừa muốn chở che.
– Nếu… không thoải mái, mình ra ngoài chút nhé?
Anh thì thầm, giọng điềm tĩnh nhưng đầy quan tâm. Chi lắc đầu, vẫn cố tỏ ra vô tư bằng nụ cười gượng gạo.
– Dạ, không sao đâu anh… phim đang hay mà.
– Nhưng trong này sẽ còn “nóng” hơn nữa đấy, em có chịu nổi không.
– Ưm… vậy đi ra thôi ạ.
Phúc đứng lên trước, anh thể hiện sự chở che bằng cách đắp chiếc áo khoác mỏng của mình lên vai em.
– Gió Bấc về rồi đấy, ở ngoài sẽ lạnh hơn.
Quả thật, gió về bất ngờ quá, không ít người bị cái lạnh bắt phải co ro, trong khi Chi thoải mái ngôi nhâm nhi cốc cacao nghi ngút khói và cùng anh Phúc nhắc về ấn tượng của bộ phim.
– Tình yêu trong phim điên cuồng quá anh nhỉ, mọi phong ba, thử thách đều không thể cản bước. Thực tế liệu có được như vậy không anh nhỉ.
– Anh cũng không biết, chắc tại anh chưa yêu ai nhiều được như thế, hoặc là anh không đủ dũng cảm để làm được một điều gì đó thật to lớn cho người mình yêu. Nhưng anh biết có những người đã làm được, họ vì nhau mà hy sinh, tình yêu với họ không chỉ là cảm xúc, mà là lẽ sống cả phần đời của họ.
– Ồ vậy sao, họ thật đáng ngưỡng mộ.
Mắt Chi long lanh mơ màng, không để ý đến chút tiếc nuối kèm hối hận trong mắt anh. Cô nói tiếp.
– Không biết kết cục của bộ phim thế nào nhỉ, cặp đôi đấy rồi đây có hạnh phúc hay không, thật tiếc khi chưa xem hết.
– Xin lỗi em vì trải nghiệm chưa trọn vẹn, để bù đắp anh sẽ tình nguyện làm phó nháy cho em buổi sáng mai, với máy ảnh chuyên nghiệp và kinh nghiệm tác nghiệp khắc Châu Âu của anh.
– Ngay sáng mai ạ.
– Ừ, em chẳng nói muốn chụp ở giàn hoa leo trên con phố mình đi qua hôm trước còn gì.
– Nhưng…
Chi hơi chút phân vân, hai người có vẻ tiến triển quá nhanh.
– Anh vừa muốn đền bù cho em buổi tối hôm nay, vừa muốn có một cuối tuần vui hết nấc. Giống như tuần trước, anh đã thư giãn một cách thực sự, trở về trong tâm trạng nhẹ nhõm, năng suất làm việc cả tuần đều tăng.
– Vâng, vậy 8h anh nhé.
– Ok, anh sẽ đến đúng giờ, à nhờ Chi giúp anh một việc.
Phúc lấy từ trong ví một chiếc thẻ, rồi đưa cho Chi.
– Chi giúp anh đưa cái này cho mẹ em.
Chi nhìn thấy chiếc thẻ thì chưa dám đưa tay ra nhận ngay mà chờ anh nói tiếp.
– Ngay trong khu anh ở người ta vừa mở lớp dạy đan thêu chủ yếu dành cho các cô các chị. Anh thấy cô nhà mình ở nhà lâu ngày, sợ cô buồn anh mua biếu cô một khóa học 6 tháng. Em giúp anh đưa cho cô chiếc thẻ thành viên.
Một món quà rất thiết thực dành cho mẹ, Chi rất thích, nhưng nó quá giá trị, Chi không dám nhận ngay.
– Món quà rất thích hợp với mẹ em, nhưng chắc hẳn rất tốn kém, anh phải để em trả tiền thì em mới dám cầm.
– Ha ha, anh là dân cư sống trong khu được ưu tiên, giá anh mua rẻ lắm, em đừng nghĩ ngợi nhiều, cầm đi và giúp anh đưa cho mẹ, nhớ kèm theo lời chúc cô mau khỏe giúp anh.
Chi cũng hết cớ để từ chối, cô vui vẻ cầm lấy rồi cùng anh ra về.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thư ký và người tình |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ thư ký, Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 24 |
Ngày cập nhật | 04/09/2025 05:58 (GMT+7) |